Xì Gà Tây Ban Nha / Top 9 # Xem Nhiều Nhất & Mới Nhất 3/2023 # Top View | Raffles-design.edu.vn

Giăm Bông Gà Tây Tây Ban Nha

Hôm nay tôi mang đến cho bạn điều này đơn giản và công thức nấu ăn ngon cho thịt nguội gà tây Tây Ban Nha. Một món ăn dễ chế biến, ít nguyên liệu và tốt nhất là rất ít chất béo. Sau những kỳ nghỉ, tất cả chúng ta thường bắt đầu một năm với nhiều dự định tốt đẹp về lối sống và ăn uống lành mạnh. Nhưng nhiều khi chúng ta nghĩ rằng dinh dưỡng tốt chỉ dựa trên những món ăn nhàm chán và không ngon miệng.

Chà, gà tây là một loại thịt rất ít chất béo, vì vậy bằng cách chọn một phương pháp chuẩn bị tốt, bạn có thể một món ăn ngon và tốt cho sức khỏe. Thịt gà tây dăm bông là một trong những phần ngon nhất của loài động vật này, ngoài ra, chúng ta sẽ nấu nó trong lò và như vậy chúng ta sẽ có được tất cả hương vị của nó mà không cần thêm chất béo vào món ăn. Ngoài ra, bạn có thể thêm một ít khoai tây nướng và salad rau xanh.

in

Giăm bông gà tây Tây Ban Nha

Giăm bông gà tây ban nha

Phòng bếp: 

Tiếng Tây Ban Nha

Loại công thức: 

Bữa ăn sáng

Phần ăn: 

4

Thời gian chuẩn bị:  15 m

Giờ nấu ăn:  60 m

Tổng thời gian:  1 h 15 m

Thành phần

4 dăm bông gà tây

1 củ hành tây vừa

Tép tỏi 4

2 quả cà chua chín

húng tây

sal

hạt tiêu

virgin thêm dầu ô liu

một ly rượu trắng

Chuẩn bị

Đầu tiên, chúng ta sẽ rửa thật sạch dăm bông gà tây, thấm khô bằng giấy thấm và để dành.

Bây giờ, chúng ta phải băm nhỏ hành tỏi thật nhuyễn.

Gọt vỏ cà chua và cắt thành khối vuông nhỏ.

Chúng tôi đang làm nóng lò nướng khoảng 180 độ trong khi chúng tôi hoàn thành việc chuẩn bị nguồn.

Trong một món ăn chịu lửa, chúng tôi cho hành tây, tỏi và cà chua vào trộn đều.

Nêm dăm bông gà tây, thêm một chút cỏ xạ hương và một chút dầu ô liu.

Với đôi bàn tay được làm sạch, chúng tôi tẩm thật kỹ tất cả các loại thịt với các loại gia vị.

Bây giờ, chúng ta đặt giăm bông vào nguồn trên luống rau.

Cuối cùng, chúng ta tưới bằng ly rượu trắng và cho vào lò nướng.

Nấu khoảng 25 phút, sau thời gian đó, lật mặt thịt lại và nướng tiếp khoảng 25 phút nữa.

Gà tây phải chín vàng ở bên ngoài.

Để đảm bảo thịt chín kỹ, bạn có thể rạch một vài đường trên miếng thịt.

Notas

Để đảm bảo bên trong gà được chín kỹ, bạn nên đặt lò ở nhiệt độ cao vừa phải. Nếu có thời gian, bạn có thể nấu ở nhiệt độ khoảng 140 độ. Sẽ mất nhiều thời gian hơn để sẵn sàng, nhưng nó sẽ ngon hơn nhiều.

3.5.3226

Công Thức Nuôi ‘Gà Nòi’ Của Bóng Đá Tây Ban Nha

Một cầu thủ cần gì để đạt đến đỉnh cao? Làm thế nào để ươm mầm tài năng trẻ? Để trả lời những câu hỏi ấy, La Liga đã bắt tay với các học viện bóng đá ở Tây Ban Nha để tạo ra một công thức “chuẩn”. Và thu về trái ngọt suốt hơn 1 thập kỷ qua…

Người Tây Ban Nha đang là hình mẫu của cả châu Âu về đào tạo trẻ. Ở cấp độ đội tuyển, họ đang là đương kim vô địch ở các giải U19, U21 châu Âu và trước khi Hà Lan thống trị ở 2 kỳ gần đây, đã lọt vào chung kết giải U17 2 kỳ liên tiếp (1 lần vô địch). Ở cấp CLB, La Liga cũng đang là giải đấu ưu ái các tài năng bản địa nhất trong số 5 giải VĐQG lớn của lục địa già.

Theo một nghiên cứu của Trung tâm nghiên cứu thể thao quốc tế (CIES) thì trong từ giai đoạn 2009 đến 2017, trung bình cứ 4 cầu thủ ở La Liga thì có 1 người trưởng thành từ chính lò đào tạo của CLB. Tỷ lệ chính xác là 23,6%, nhỉnh hơn một chút so với Ligue 1 (23,2%) và bỏ xa những Bundesliga (15,1%), Premier League (14,1%) và Serie A (9,1%). Tuy nhiên, bí mật đằng sau việc bóng đá Tây Ban Nha liên tục sản sinh ra những lứa cầu thủ tài năng này là gì?

Ông Hugo Blanco, trưởng bộ phận phát triển bóng đá của La Liga

Câu trả lời là La Liga đã nghiên cứu phương thức vận hành những học viện tốt nhất Tây Ban Nha suốt 4 năm, rồi đúc kết một chương trình đào tạo cho cả nền bóng đá. Chương trình cơ bản với 100 bài học này được chia thành 6 giai đoạn, và tập trung vào 4 mặt: chiến thuật, kỹ thuật, chuẩn bị thể lực, tâm lý. Người phụ trách dự án này là Hugo Blanco, trưởng bộ phận phát triển bóng đá của La Liga. Các thành viên của dự án gồm Juan Florit, Carlos Casal và David Garcia, tất cả đều có bằng UEFA Pro, bằng cấp cao nhất với một HLV chuyên nghiệp.

Tất nhiên, việc áp dụng chương trình đào tạo sẽ được điều chỉnh tùy theo cơ cấu tổ chức, điều kiện vật chất và trình độ của các HLV đội trẻ ở từng CLB. Nhưng tất cả đều phải tuân thủ theo một tôn chỉ xuyên suốt, nhằm tạo ra thế hệ kế cận của những Andres Iniesta, Sergio Ramos hay Saul Niguez. Đó là tôn chỉ mà Blanco đúc kết là: “Trước đây, chúng tôi dạy các VĐV cách đá bóng. Còn hiện giờ, chúng tôi đi tìm những cầu thủ biết chơi bóng một cách thông minh”.

Phương pháp ấy đã giúp bóng đá Tây Ban Nha phát triển theo một hướng rất khác so với các nước ở châu Âu. Eduardo Covelo, giám đốc đào tạo của học viện Celta Vigo, một trong những học viện tham gia vào dự án, cho biết: “Thành công của đội tuyển Tây Ban Nha ở EURO 2008 và World Cup 2010 đã giúp chúng tôi định hình phong cách của mình. Mục tiêu của các lò đào tạo giờ là tìm kiếm những cầu thủ thông minh, có nhãn quan chiến thuật và xử lý bóng tốt. Chúng tôi không tìm người khỏe nhất hay nhanh nhất, mà là những người biết đưa ra quyết định đúng đắn nhất”.

Hiện các lò đào tạo La Liga ưu tiên những cầu thủ thông minh và có nhãn quan chiến thuật tốt

Tất nhiên, để thay đổi cả một hệ thống đào tạo không phải là điều đơn giản. Nó phải bắt đầu từ chính các HLV phụ trách đào tạo trẻ. Như chia sẻ của Covelo thì “nếu như trước đây, các HLV theo dõi các cầu thủ trẻ với tâm thế của một người điều khiển một đội bóng trong trò PES thì giờ, họ phải hiểu rõ trận đấu, phải biết một cầu thủ cần làm gì và tại sao cậu ấy làm điều đó”. Nhưng không chỉ tập trung vào những mặt chuyên môn, người Tây Ban Nha còn để tâm đến cả khía cạnh ngoài bóng đá.

Trưởng bộ phận phát triển bóng đá của La Liga, Blanco cho biết: “Sau khi nghiên cứu, chúng tôi nhận ra những cầu thủ từ 12 đến 16 tuổi không cần rời xa môi trường quen thuộc của mình, và nên có một tuổi thơ bình thường như mọi đứa trẻ khác”. Nguyên nhân của chuyện này thực ra khá đơn giản. Trong hơn 900.000 đứa trẻ đang chơi bóng trên khắp các sân cỏ Tây Ban Nha, sẽ chỉ có 1-3% trở thành cầu thủ chuyên nghiệp. Vì thế, mục đích của dự án là “trợ giúp để mỗi cầu thủ phát huy tối đa tiềm năng của mình”. Và những mầm non này có thể thành công hay không, còn phụ thuộc vào tài năng cá nhân, sự nỗ lực và cả may mắn của từng cầu thủ.

Người Tây Ban Nha tràn ngập châu Âu Không chỉ áp đảo cả về tỷ lệ cầu thủ tự đào tạo lẫn tỷ lệ cầu thủ nội, Tây Ban Nha còn xuất khẩu cầu thủ đi khắp châu Âu. Không kể La Liga thì mùa này, có tới 59 cầu thủ đến từ xứ sở bò tót hiện đang chơi bóng ở 4 giải lớn còn lại của châu Âu. Trong đó, nhiều nhất là Premier League với 27 người, tiếp theo là Serie A (15), Bundesliga (10) và Ligue 1 (7).

La Rojita thống trị các giải trẻ Một trong những bằng chứng cho thấy hiệu quả tuyệt vời của hệ thống đào tạo của Tây Ban Nha là thành công của các đội bóng trẻ nước này. Tây Ban Nha hiện đang là quốc gia xếp số 1 về số danh hiệu trong lịch sử các giải U17 (9 chức vô địch), U19 (11) lẫn U21 châu Âu (5). Nhìn ra bình diện thế giới, La Rojita cũng từng có 1 lần vô địch và 2 lần á quân giải vô địch U20 thế giới.

Gà Minorca – Giống Gà Của Tây Ban Nha Có Gì Đặc Biệt?

Nguồn gốc

Gà Minorca là một giống gà nội địa có nguồn gốc ở đảo Địa Trung Hải là Menorca, trong quần đảo Balearic ở phía đông nam của Tây Ban Nha. Chúng là một giống gà triển lãm nổi tiếng ở nhiều nước trên thế giới, nhưng ở đảo Menorca thì chúng lại là một giống có nguy cơ bị tuyệt chủng và được coi là có nguy cơ bị tuyệt chủng.

Đặc điểm của gà Minorca

– Gà Minorca là một giống gà có kích thước trung bình với bộ lông đen xanh đồng đều. Gà trống nặng khoảng 2,8 kg và gà mái khoảng 2,2 kg.

– Cơ thể nhỏ, thon dài với bộ ngực rộng, cổ dài, thẳng và kiêu hãnh. Da trên thân có màu trắng. Đôi cánh khỏe khoắn, cơ bắp.

Nhà Cái TOBET88 đá gà online cựa dao, cựa sắt mỗi ngày – Đăng ký tobet88 nhận ngay 100k vào tk Ngân Hàng!

– Chân gầy, cao, đen.

– Đầu to cân đối rất thanh lịch với khuôn mặt đỏ, mỏ đen và mắt nâu. Dái tai màu trắng, hoa tai lớn, hình bầu dục, trắng như tuyết.

– Mào của gà rất to, lá, đứng. Ở gà mái, mào treo sang một bên.

– Bộ lông rất mịn, dày đặc và sáng bóng, màu đen hoặc trắng hoặc màu bạc. Trên cổ lông dài, thẳng, đuôi nhẵn.

Đặc tính sinh sản

Gà Minorca từ 5 tháng tuổi trở lên đã bắt đầu sinh sản. Tuy nhiên trong năm đầu tiên, chúng cho sản lượng không quá 120 quả. Vào năm thứ hai thì sản lượng trứng tối đa có thể đạt là 180 trứng. Thông thường người nuôi chọn trứng của những con gà hai tuổi cho việc ấp nở.

Gà Minorca ăn gì?

Tương tự với nhiều giống gà khác, gà Minorca ăn tạp nhiều thứ. Đặc biệt chúng tiêu hóa tốt thức ăn giàu protein ở dạng nghiền ướt. Trong đó ngũ cốc nghiền hoặc thức ăn hỗn hợp được xem là thức ăn chính của chúng. Tuy nhiên, bạn có cho chúng ăn ngô, ngũ cốc nguyên hạt thay vì nghiền.

Khi bước vào tuổi sinh sản thì khẩu phần ăn của chúng cần được bổ sung nhiều chất dinh dưỡng như thịt hoặc cá (được nấu chín), các loại rau củ, trái cây, … Cho ăn như vậy để gà tăng sản lượng trứng.

Chuồng trại cho gà Minorca

Gà Minorca ưa nhiệt và không chịu được ẩm ướt. Vào mùa đông, người nuôi cần đảm bảo cho chúng sống trong chuồng trại ấm áp, tránh việc chúng bị lạnh và mắc bệnh.

Gà Minorca có đặc tính nhút nhát nên chúng thường nuôi ở những vùng hẻo lánh. Người nuôi cũng cần chú ý đến đặc điểm này để xây dựng chuồng trại cho chúng.

Nhược điểm của gà Minorca

– Gà Minorca không có sức đề kháng và chống chịu bệnh tật tốt, nhất là vào mùa lạnh.

– Tính nhút nhát. Gà Minorca thường hoảng sợ và bỏ chạy khi có người xuất hiện.

– Gà Minorca không tự ấp trứng, thay vào đó người nuôi cần có một lò ấp trứng đủ tốt để tạo ra thế hệ con.

Đại Dịch Cúm Tây Ban Nha Năm 1918 Và Cái Giá Của Loài Người: Theo Dòng Thời Gian

Thật sốc khi biết rằng Cúm Tây Ban Nha năm 1918 (102 năm trước) đã lây nhiễm 500 triệu người trên toàn thế giới và giết chết từ 50 đến 100 triệu người, tức là 3% đến 5% dân số thế giới tại thời điểm đó. Chúng ta có thể học được gì từ dịch Cúm Tây Ban Nha năm 1918 để ứng phó với đợt dịch cúm mới hiện nay.

Đặc điểm nổi bật của bệnh cúm Tây Ban Nha là nó đã giết chết một cách không cân đối về độ tuổi của các bệnh nhân, chủ yếu những người từ 20 đến 40 tuổi, thay vì người già hay trẻ em như thường thấy trong các đợt dịch khác. Tỷ lệ tử vong của Cúm Tây Ban Nha được ước tính là từ 10% đến 20%, trong khi tỷ lệ tử vong của các bệnh dịch cúm khác là 0,1%.

Cúm Tây Ban Nha cũng được ghi nhận với tỷ lệ nhiễm cực cao lên tới 50% số người có tiếp xúc với mầm bệnh và các triệu chứng bất thường của nó, bao gồm xuất huyết ở mũi, dạ dày và ruột, và cả phù xuất huyết ở phổi.

Trong số những người thiệt mạng vì cúm năm 1918 có họa sĩ người Áo Egon Schiele, nhà thơ người Pháp Guillaume Apollinaire, và một nhà phát triển bất động sản ở New York tên là Frederick Trump, ông nội của tổng thống Mỹ hiện tại.

Virus cúm năm 1918 được cho là có nguồn gốc từ chim, lợn hoặc cả hai. Virus không thể tự sao chép, chúng phải tự kiếm nơi sống, sao chép tế bào và sau đó tự tạo ra hàng chục nghìn bản sao. Trong khi sao chép chính nó, virus cúm gây ra nhiều “lỗi”, điều đó có nghĩa là nó luôn thay đổi. Đây là lý do tại sao bạn cần tiêm phòng cúm mới mỗi năm. Nếu virus chim và virus người gây nhiễm cho tế bào lợn, tất cả các gen của chúng có thể hoán đổi và tạo ra một loại virus mới, có thể gây chết người.

Đại dịch Cúm 1918 lan rộng trên toàn thế giới

Ở Hoa Kỳ, 28% dân số bị nhiễm bệnh và 675.000 người chết. Các bộ lạc người Mỹ bản địa và các bộ lạc thổ dân Inuit và Alaska bị ảnh hưởng đặc biệt, với toàn bộ một số ngôi làng bị xóa sổ. 50.000 người Canada đã chết, trong khi ở Brazil, 300.000 người chết, bao gồm cả chủ tịch nước Coleues Alves thời ấy.

Ở Anh, 250.000 người chết và ở Pháp hơn 400.000 người chết. Có tới 17 triệu người chết ở Ấn Độ, chiếm khoảng 5% tổng dân số của quốc gia này. Tại Nhật Bản, 390.000 người đã chết và ở Indonesia, ước tính có 1,5 triệu người chết.

Iran có tỷ lệ tử vong đặc biệt cao, với khoảng từ 902.400 đến 2.431.000 người chết. Con số này nằm trong khoảng từ 8,0% đến 21,7% tổng dân số cả nước Iran tại thời điểm đó.

Ngay cả ở những nơi bị cô lập như Tahiti, Samoa, Úc và New Zealand, số người chết cũng rất lớn. Ở Tahiti, 13% dân số đã chết chỉ sau một tháng. Ở Samoa, 38.000 người chết, chiếm 22% toàn bộ dân số. Tại Úc, 12.000 người đã chết, trong khi ở New Zealand, cúm đã giết chết 6.400 người châu Âu và 2.500 người Maori bản địa chỉ trong sáu tuần.

Nguồn gốc của Đại dịch Cúm Tây Ban Nha

Nguồn gốc của bệnh cúm đã được tranh luận từ lâu. Claude Hannoun của Viện Pasteur của Pháp đã khẳng định rằng virus có nguồn gốc từ Trung Quốc, sau đó lan sang Boston và Kansas, và từ đó, thông qua các cuộc dịch chuyển quân đội, đến Brest, Pháp. Đây là diễn biến theo dòng thời gian về cách dịch Cúm Tây Ban Nha diễn ra trên toàn thế giới.

Tháng 4 năm 1917 – Hoa Kỳ tham gia Thế chiến I với 378.000 người trong lực lượng vũ trang, điều này đã nhanh chóng làm gia tăng quân số tham gia chiến tranh lên hàng triệu người.

Tháng 6 năm 1918 – để tăng số lượng người chiến đấu, một dự thảo luật được thiết lập tại Hoa Kỳ để huy động người cho quân đội. Quân đội Mỹ đã tạo ra 32 trung tâm đào tạo, mỗi trung tâm có từ 25.000 đến 55.000 người.

Tháng 3 năm 1918 – hơn 100 quân nhân tại Trại Funston ở Fort Riley, Kansas bị cúm. Một tuần sau, con số đó đã tăng gấp 5 lần. Các ca bệnh cúm lẻ tẻ bắt đầu xuất hiện ở những nơi khác ở Hoa Kỳ, Châu Âu và Châu Á.

Tháng 4 năm 1918 – lần đầu tiên đề cập đến bệnh cúm xuất hiện trong một báo cáo y tế công cộng của Mỹ, mô tả 18 trường hợp nghiêm trọng và ba trường hợp tử vong ở Kansas.

Tháng 5 năm 1918 – Hoa Kỳ bắt đầu chuyển hàng trăm ngàn binh sĩ đến Châu Âu. Vì chiến tranh, các nhà kiểm duyệt ở Đức, Anh, Pháp và Hoa Kỳ đã ngăn chặn tin tức về sự bùng phát dịch bệnh, khiến Tây Ban Nha – nước trung lập của cuộc chiến tranh phải báo cáo về đợt dịch bệnh này. Đây là nguyên nhân vì sao gọi là “Cúm Tây Ban Nha”.

Virus này lây lan từ Châu Âu đến Bắc Mỹ, Châu Á, Châu Phi, Brazil, các đảo ở Nam Thái Bình Dương và thậm chí các bộ lạc bản địa sống ở Vùng Bắc Cực.

Tháng 9 năm 1918 – một đợt virus thứ hai xuất hiện có tỷ lệ tử vong cao hơn nhiều so với đợt đầu tiên. Nó xuất hiện tại một cơ sở của Hải quân Mỹ ở Boston và tại một cơ sở của Quân đội Mỹ ngay bên ngoài thành phố.

Làn sóng này đã tạo ra hầu hết các trường hợp tử vong do virus, với 12.000 người chết ở Hoa Kỳ chỉ trong tháng Chín. Ủy ban Y tế Thành phố New York yêu cầu tất cả các trường hợp cúm phải được báo cáo cho họ và bệnh nhân phải được cách ly, tại nhà hoặc trong bệnh viện.

Tại Philadelphia, 200.000 người tập trung cho cuộc diễu hành Liberty Bonds (Vì Tự do), và vài ngày sau đó, 635 trường hợp mới bị cúm được báo cáo. Thành phố yêu cầu các trường học, nhà thờ và nhà hát đóng cửa.

Tháng 10 năm 1918 – 195.000 người Mỹ chết vì cúm trong tháng này. Có một sự thiếu hụt nghiêm trọng các y tá vì nhiều người đang phục vụ ở nước ngoài. Hội Chữ thập đỏ Hoa Kỳ Chicago đưa ra lời kêu gọi các tình nguyện viên chăm sóc người bệnh.

Chính quyền Chicago đóng cửa các rạp chiếu phim và trường học, và cấm các cuộc tụ họp công cộng. Tội phạm ở Chicago giảm 43%. Philadelphia, nơi ghi nhận 289 người chết trong một ngày, bị buộc phải lưu trữ xác chết trong các cơ sở bảo quản lạnh, và một nhà sản xuất xe đẩy đã tình nguyện tặng các thùng đóng gói hàng hóa để sử dụng làm quan tài cho những người chết.

San Francisco khuyến nghị tất cả công dân của mình nên đeo khẩu trang khi ra ngoài nơi công cộng và tại thành phố New York, việc đóng tàu giảm 40% do thiếu nguồn nhân lực.

Tháng 11 năm 1918 – sự kết thúc của cuộc chiến tranh lần thứ nhất đưa những người lính trở về nhà, và làm xuất hiện nhiều trường hợp bị cúm hơn. Các quan chức ở Thành phố Salt Lake đặt các dấu hiệu kiểm dịch trên cửa của hơn 2.000 cư dân bị cúm.

Ngày 11 tháng 11 năm 1918, hiệp định đình chiến được ký kết tại Pháp kết thúc Chiến tranh thế giới lần thứ nhất.

Tháng 1 năm 1919 – một làn sóng thứ ba của virus xuất hiện, giết chết nhiều người hơn. Từ ngày 1 đến ngày 5 tháng 1, San Francisco ghi nhận 1.800 ca cúm mới và 101 người chết. Thành phố New York báo cáo 706 trường hợp nhiễm cúm mới và 67 ca tử vong.

Tháng 8 năm 1919 – đại dịch cúm chấm dứt vì những người bị nhiễm bệnh đã chết và những người khác đã tự phát triển khả năng miễn dịch.

Tháng 3 năm 1997 – trong một bài báo ngày 21 tháng 3 năm 1997 trên Tạp chí Khoa học, các nhà nghiên cứu tại Viện Bệnh học của Lực lượng Vũ trang phân tích mô phổi lấy từ một người lính chết năm 1918 do cúm. Họ kết luận rằng mặc dù virus cúm là duy nhất, nhưng “gen hemagglutinin phù hợp nhất với virus cúm lợn, cho thấy loại virus này phát tán từ lợn sang người”.

Tháng 2 năm 2004 – các nhà nghiên cứu tại Viện Scripps ở La Jolla, California và Hội đồng Nghiên cứu Y khoa của Anh kết luận rằng virus 1918 có thể đã lây nhiễm trực tiếp từ chim sang người, bỏ qua lợn hoàn toàn. Điều này có thể giải thích độc lực của nhiễm trùng.

Tháng 10 năm 2005 – các nhà khoa học tại Viện nghiên cứu bệnh học sắp xếp bộ gen hoàn chỉnh của virus bệnh Cúm 1918 bằng cách phân tích các mô lấy từ cơ thể của một nạn nhân cúm có cơ thể được bảo quản trong băng vĩnh cửu kể từ khi ông được chôn cất năm 1918.

Làm thế nào để giảm nguy cơ tử vong trong đại dịch mới

Việc giảm nguy cơ tử vong trong đại dịch cúm mới phụ thuộc vào một số yếu tố, đó là:

Các nhà khoa học của Tổ chức Y tế Thế giới cần nhanh chóng phát triển một loại vắc-xin hiệu quả

Dự trữ đầy đủ kháng sinh dùng để điều trị nhiễm khuẩn thứ cấp

Các loại vi khuẩn viêm phổi không kháng với kháng sinh hiện tại của chúng ta

Các bệnh viện không trở nên quá tải với bệnh nhân và từ chối nhập viện cho bệnh nhân mới

Trong đại dịch cúm lợn năm 2009, các đơn vị chăm sóc đặc biệt ở Úc đã đạt hiệu quả ngăn chặn dịch bệnh và các bác sĩ đã đưa ra kết luận rằng họ sẽ phải ưu tiên cho phụ nữ mang thai và trẻ em, trong khi bệnh nhân lớn tuổi sẽ được điều trị sau cùng.

Một đại dịch sẽ khiến các kệ hàng tạp hóa trống rỗng và không thể được bổ sung, các trường học sẽ buộc phải đóng cửa, và các dịch vụ thiết yếu khác cũng sẽ bị cắt giảm.

Trong cuốn sách năm 2011 Influenza Pandemics (Đại dịch cúm), tác giả Lizabeth Hardman đã viết, “Một dịch bệnh làm xói mòn sự gắn kết xã hội bởi vì nguồn nguy hiểm của bạn chính là đồng loại của bạn … nếu một dịch bệnh xảy ra đủ lâu … đạo đức sẽ bắt đầu tan vỡ”.

Ánh Dương (biên dịch)

Tác giả: Marcia WendorfTheo Interestingengineering