Xu Hướng 6/2023 # Ô Đại Soái – Hà Tây # Top 7 View | Raffles-design.edu.vn

Xu Hướng 6/2023 # Ô Đại Soái – Hà Tây # Top 7 View

Bạn đang xem bài viết Ô Đại Soái – Hà Tây được cập nhật mới nhất trên website Raffles-design.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.

Hôm trước chúng tôi đã giới thiệu với anh em về tiểu sử Tía Rô Bốt – Thanh Hóa, một trong những chiến kê xuất sắc nhất Thanh Hóa trong năm 2023. Em nó đã dành được rất nhiều huy chương vàng ở các tỉnh thành khác nhau nhưng cuối cùng phải dừng bước ở một trận đấu kinh điển gặp Ô Đại Soái. 

Ô Đại Soái tại thời điểm trước khi gặp Tía Rô Bốt thì chưa lộ bóng, mọi thông tin về em nó khá kín trên facebook nên so về độ hot thì Tía Rô Bốt và Ô Đại Soái lúc đó là 2 thái cực đối lập nhau. Thế nhưng khi biết Tía Rô Bốt là một đối thủ khá nặng ký nhưng Ô Đại Soái vẫn muốn “va vào” , vậy Ô Đại Soái thực chất kinh khủng như nào? Mời anh em cùng tham khảo….

Ô Đại Soái là một chiến binh của đất Hà Tây – Quê Lụa, thời kỳ thi đấu đỉnh cao của Ô Đại Soái vào khoảng từ năm 2023 đến năm 2023 (và hiện nay Ô Đại Soái đã chết.)

Không phải diện “con vua, cháu chúa”, Ô Đại Soái được chú Tuyền – Yên Mỹ, Hưng Yêu bắt về với giá 500k. Khi vần thấy lỗi hay, mỏ nhiều nhưng ít đá nên bán lên Lạng Sơn với giá 2.7tr vào năm 2023. Về với anh em Lạng Sơn vì lối quá hay nên anh em gọi là Ô Không Đầu. Ở Lạng Sơn, Ô Đại Soái ăn kỳ đầu tiên hơn 4 hồ gặp gà chú Phăng. Và sau khi ăn kỳ anh em Lạng Sơn rao bán 3.8tr nhưng không có ai đồng ý mua, sau có người trả giá 3.5tr nhưng giao dịch không thành.

Ở lại với anh em Lạng Sơn, Ô Đại Soái ăn tiếp 2 kỳ thông với gà khá kết và sau được bán đi với giá 8tr cho một người tên Thường. Thật không may sau khi về tay chủ mới thì Ô Không Đầu lại bắt đầu thay lông lỡ và phải nghỉ mất hơn 2 tháng.

Sau khi thay lông xong thì trận tiếp theo Ô Đại Soái lại được ghép đá với gà của đội anh Phăng (trước đã thua Ô Đại Soái 1 lần), trận này Ô Đại Soái được đá giá dưới và ăn sau 8 hồ.

Sau trận thắng 8 hồ kỳ đầu lông lỡ, Ô Đại Soái được chuyển lên Điện Biên ghép đá và hòa sau 22 hồ thi đấu khi đang ở thế chấp 5 đối thủ (hòa hết giờ). Vì thi đấu tới tận 22 hồ và gặp gà cũng khá hay nên Ô Đại Soái lại tiếp tục nghỉ thay lông.

Sang tới lông 2 bạn Nguyễn Ngọc Khánh cầm đá ăn gà đội Huyện Thuận Châu của tỉnh sơn La. Gà kia kết nhưng bé hơn Ô Đại Soái 1 lạng 6. Trận này Ô Đại Soái phải chấp mỏ hẳn 20 phut. Nhưng sau khi hết 20 phút bịt mỏ Ô Đại Soái chỉ mất 2 hồ thi đấu để kết thúc trận đấu.

Sau trận này chủ gà trên Sơn La bán cho Tư đen dưới Hà Tây với giá 22tr (để cùng đá). Về tay Tu Đen, Ô Đại Soái ăn tiếp một kỳ và lúc này em nó đã có người trả 90tr nhưng chủ gà không bán.

Trận tiếp theo Ô Đại Soái thi đấu tại hội Ngũ Xã với gà của đội Mộc Châu, Sơn La và ăn hơn 4 hồ. Sau trận này thì Ô Đại Soái đến tay chủ cuối cùng ( thực ra là nhiều anh em cổ phần để mua Ô Đại Soái) và làm lên danh tiếng cho đến tận hôm nay.

Kỳ đầu tiên ở tay chủ mới, anh em gọi trạng đá tại nhà a D tóc đỏ (Hà Nội), bao 100. Đối thủ là gà La Phù, chui vỉa 2 bên, ra dọc đá hầu cực to. Trận này cũng hết giá nhanh, hồ 2 chấp 2, sau đó chấp 1 vệt…. 9 hồ thì gà La Phù thua bê. Sau kỳ này thì Ae hay gọi là Ô Không Đầu, và bắt đầu rầm rộ trên facebook, dần lộ các clip vần và clip ăn kỳ, ăn hội của lông trước. Nhiều ae đưa thông tin e nó được định giá 300tr không bán.

Cùng thời kỳ này, thì Tía Rô Bốt của Thanh Hóa cũng đang nổi tiếng, mới ăn kỳ kết gần nhất ở C1 Thanh Hóa với Xám Tầu Ngầm của Hải Phòng. Và cái duyên của 2 sát thủ đã được se để làm lên một trận siêu kinh điển:

Ô Đại Soái & Tía Rô Bốt

Thả gà, 2 bên bằng tiền, lác đác đến cuối hồ 1 Tía Rô Bốt chấp 8,9. Sang hồ 2, Ô Đại Soái tìm được lối đánh, lên bằng trói Tía Rô Bốt, chấp dần xuống 7,6,5,..1 và Tía Rô Bốt bê sau 7 hồ 8 phút. Kết thúc trận đấu với quá nhiều anh em hóng tin…

Sau Trận gặp Tía Rô Bốt, ăn thuyết phục, có nhiều danh thủ muốn đá với Ô Đại Soái như Tía Sầu của Andy Pham. Nhưng đội Ô Đại Soái quyết định giữ bóng, lên C1 Lào Cai đá. Không rõ vì lý do gì, lộ bóng hay muốn đá cửa dưới, trên Lào Cai lại quyết định chỉ đá bao nhỏ, nên ae đội Ô Đại Soái ra về, không đá nữa…

Khoảng 1 tuần sau khi không ghép được được trên Lào Cai. Ô Đại Soái gặp Ô Ma của Bắc Ninh tại C1 Thái Bình, bao 300tr.

Ô Ma kỳ trước mới ăn bao 1 tỷ, lối cực hay, đang rất kết, vì vậy đây được coi là một trấn đấu kinh điển. Trận này Ô Ma hơn trạng, hơn cao và hơn nặng, nhưng cựa không có.

Thả gà hai bên chấp nhau qua lại ở giá 7,8, xong Ô Đại soái chấp Ô Ma xuống 2 trước, nhưng Ô Ma lại lên giá chấp lại 5,3…. 2 bên chấp nhau, cứ lên chân là mất giá. Đến khoảng hồ 7, Ô Ma đang chấp 3,5 thì Ô Đại Soái đánh mất mắt Ô Ma.

Sau khi lấy mắt Ô Ma thì Ô Đại Soái lên bằng chấp lại, nhưng chỉ được một lúc thì Ô Ma lại lên bằng chấp lại…. 2 bên chấp nhau qua lại mấy vòng nữa thì Ô Ma chấp Ô Đại Soái xuống 3, 3,5 ở hồ 25, 26….

Cuối cùng khi đang chấp Ô Đại Soái ở giá 3 thì Ô Ma vọt cót và Ô Đại Soái dành chiến thắng.

Thật không mai sau trận này Ô Đại Soái vì quá mệt mỏi và đau đòn nên đã không qua khỏi.

Thật đáng tiếc cho Ô Đại Soái phải không anh em…

Đại Chiến Ô Trần Chân Và Tía Quỷ

Bài thơ tuyệt hay của tác giả Minh Nhí về trận đại chiến của Ô Trần Chân và Tía Quỷ của Hải Phòng

Đại chiến Ô Trần Chân và Tía Quỷ

Hơn ngàn cây số đường xa. Chiến kê đất Quảng đã ra Thái Bình. Trần Chân võ tướng nhà binh. Hàng siêu tiền đạo thân hình điển trai. Trải qua một chặng đường dài. Đối thủ như một pháo đài phòng không. Chân vàng sắc tía màu lông. Xuất hiện như thể màu hồng ban trưa. Nội lực có đến dư thừa. Trận chiến sinh tử gió mưa mịt mù. Khổng Minh đấu với Chu Du. Vào ngày gió rét ù ù tái tê. Triệu triệu ánh mắt đam mê. Hướng về trận địa miền quê Thái Bình. Trần chân bày trận chia binh. Bát đồ trận pháp như hình trừ ma. Tả xung hữu đột xông pha. Để rồi tiến giáp lá cà giao tranh. Tấn công áp đảo đánh nhanh. Nhưng mà phải phá trường thành vào cung. Tía Quỷ chẳng chút mông lung. Biến đổi trận địa một vùng càn khôn. Đao thương nghe tiếng ghê hồn. Chân cựa chát chúa dập dồn đòn đau. Vang lên như tiếng còi tàu. Tía hiểu thế trận mau mau trả đòn. Lối hay quấn chặt vo tròn. Trần Chân thua thế hao mòn nội công. Sở trường đòn đánh bằng không. Vai lưng đang phải gánh gồng chịu thương. Đúng là khốc liệt chiến trường. Võ công tía quỷ vô lường trước sau. Lối hay chân đánh thật đau. Trần Chân dính trưởng nhạt màu phôi pha. Lửa gần nhưng nước ở xa. Muốn lật tình thế đang xa dần rời. Trần Chân chỉ biết than trời. Có Du sao lỡ còn thời Lượng sinh. Thần thái vẫn giữ yên bình. Chữ nghĩa vẫn giữ như mình với ta. Lạc trôi theo kiếp mê gà. Thế thời hiểu được như ta với mình. Thắng không ngạo nghễ chê khinh. Thua không hề nản chiến binh quật cường. Bại trận nơi chốn đao thương. Trần chân về với đời thường an cư. Thắng trận ngày tám tháng tư. Danh thủ Tía Quỷ đến từ Quảng Ninh. Minh Nhí.

Thiếu Soái! Vợ Ngài Lại Bỏ Trốn!

Tiến vào tiệm may, nhìn thấy một nam nhân đang ngồi, Cố Khuê Chương liền hít ngược một đợt khí lạnh.

Ông ta quen biết người này!

Tiệm may, một hơi máu tươi tràn đầy, Cố Khinh Chu muốn phun.

Nàng mỗi lần ngửi được mùi máu, nếu không phải nhớ tới tên thích khách bị lột da sống kia, thì chính là nhớ tới đêm đó một cái đầu người lăn xuống ở bên mặt nàng.

Trong lòng co giật một chút, nàng theo bản năng ôm chặt lấy cánh tay Cố Khuê Chương.

Cố Khuê Chương bị nàng ôm chặt cánh tay, cũng khó có được bộ dạng từ phụ hộ nghé*: “Đừng sợ, đừng sợ!”

(* Ý là người cha hiền từ bảo vệ cho đứa con nhỏ của mình)

Dứt lời, liền bẻ tay Cố Khinh Chu ra, vượt qua nam nhân máu chảy đầm đìa trên mặt đất, đi vào.

Nam nhân buồng trong cũng đứng lên: “Cố lão gia!” Thập phần khách khí, thậm chí có điểm cung kính.

“Cửu gia!” Tâm tình Cố Khuê Chương cũng kích động xưng hô với đối phương.

Người này là Tích Chính, phó lãnh đạo của Thanh bang, là tâm phúc mà Hoắc Việt coi trọng nhất.

Đừng nói là Cố Khuê Chương, chính là người của Quân Chính phủ gặp được Tích Chính, mặc kệ là kính trọng Thanh bang, hay là kính sợ Tích Chính, thì đều phải cung cung kính kính kêu một tiếng “Cửu gia”.

“Không đảm đương nổi, Cố lão gia.” Tích Chính ở trước mặt Cố Khuê Chương, tư thái chịu thấp, “Ta nhỏ hơn ngài vài tuổi, nếu là không chê, kêu Lão Cửu đi.”

Cố Khuê Chương cả đời sĩ diện.

Ai thổi phồng, cho ông ta mặt mũi, ông ta liền lâng lâng, không biết cái gì nữa.

Thời điểm Cố Khuê Chương còn không có cùng Tư gia kết giao, mặc kệ là đi đến cái nơi phong nguyệt nào, nghe nói đến danh Tích Chính, đều phải kiêng dè 3 phần.

Hiện giờ, tên phó lãnh đạo Thanh bang Nhạc Thành này, lại khom lưng cúi đầu nói Cố Khuê Chương hãy kêu hắn là “Lão Cửu”, máu của Cố Khuê Chương toàn sắp vọt ra khỏi đầu rồi, trong lúc nhất thời liền không biết nên như thế nào cho phải.

Ông ta kích động đến không biết nguyên cớ.

“Cửu gia, không được không được.” Cố Khuê Chương cười ha hả, tươi cười thu liễm không được, liền nhìn qua có phần nịnh nọt, thậm chí ngây ngốc.

Hai người khách khí một hồi, một người kêu Cố lão gia, một người kêu Cửu gia, sau đó liền nói tới chính sự rồi.

Cố Khinh Chu cũng nhân cơ hội đó tới bên cạnh Nhị di thái.

Nhị di thái đang run bần bật, Cố Anh cũng sợ hãi.

“Người không có việc gì chứ?” Cố Khinh Chu đỡ lấy cánh tay Nhị di thái.

Nhị di thái duỗi tay bám lấy Cố Khinh Chu, lòng bàn tay bà một mảnh lạnh lẽo, tất cả đều là mồ hôi lạnh.

“Không có gì lo ngại, phụ thân đã tới, thay người làm chủ a.” Cố Khinh Chu nói, ý là trấn an bà ta, và cũng là nói cho bà ta rằng sự tình thực thuận lợi.

Nhị di thái còn run, sau một lúc lâu mới từ trong cổ họng phát ra “Uhm”, thanh âm nghẹn ngào.

Tần Tranh Tranh cũng không dám quấy rầy Cố Khuê Chương, học theo Cố Khinh Chu, vòng qua tới bên cạnh Cố Anh, rồi ôm lấy Cố Anh.

Cố Anh không biết sẽ đánh thành như vậy, sợ tới mức trốn đến trong lồng ngực Tần Tranh Tranh: “Mẫu thân, con sợ quá!”

Nàng khóc lớn lên.

Đôi mắt Cố Khuê Chương tựa mũi tên nhọn, đầu mũi tên ở trên người nàng, Cố Anh tức khắc không dám làm ầm ĩ, tiếng khóc mới phát ra lên liền nhịn xuống.

Tích Chính chỉ người nam nhân trên mặt đất bị đánh đến cả người đều là máu, nói với Cố Khuê Chương: “Người này tên Tiểu Lãnh Nguyệt, lúc trước là tên tiểu bạch kiểm* hát tuồng, sau gánh hát lại tan, liền ăn nhậu gái gú cờ bạc, thiếu không ít tiền.

(* Ý là chỉ người đàn ông trắng trẻo yếu đuối như phụ nữ, thích bám váy phụ nữ. Từ này thường dùng với ý nghĩa nói móc, khinh thường. Còn một nghĩa nữa là chỉ những người làm nghề trai bao)

Trước đó vài ngày, cô nương kỹ viện của Thanh bang bị mất trộm, đó là một đôi vòng tay phỉ thúy hàng hiệu. Sau nhiều lần điều tra nghe ngóng, mới biết được là Tiểu Lãnh Nguyệt này lấy cớ dạy khúc xướng, trà trộn vào trong phòng cô nương này, trộm ra đi bán.

Người của chúng ta bắt được hắn, hắn nói tiền sớm đã thua hết, bất quá gần đây có một cây đẻ ra tiền. Thời điểm hắn học hát tuồng, có một Tiểu sư muội gả vào hào môn, lại trước nay không chịu cứu tế bọn họ, trèo được cành cao đã quên người nhà mẹ đẻ.

Thái thái nhân gia hào môn kia, ưa không được mắt Tiểu sư muội hắn, ra giá 50 tiền, kêu hắn đi viết thư hãm hại Tiểu sư muội hắn, còn kêu hôm nay ra tiệm may, hắn cố ý tới dây dưa, thái thái kia lại mang lão gia tới bắt gian.

Cố lão gia ngài nghe thử xem, đây đều là cái trò sảng quỷ quái gì! Hắn thiếu chúng ta mấy chục ngàn tiền, trộm đi đôi vòng tay kia càng là giá trên trời, hai chiếc trị giá hơn 800 ngàn tiền. Ta chỉ đành đánh hắn chết khiếp trước, sau đó mang về băm tay chân hắn…….”

Tích Chính nói được rất chậm, Cố Khuê Chương còn tưởng là sẽ còn nói tiếp.

Nhưng là, sau lại càng nghe càng thấy không đúng lắm, thẳng đến khi Tích Chính nói ra mục đích của Tiểu Lãnh Nguyệt, thì sắc mặt của Cố Khuê Chương đã tím tái.

Này còn không phải là sư huynh của Nhị di thái sao?

Tích Chính nhìn sắc mặt của ông ta, cũng không tra hỏi thái thái nhà ai, tiểu thiếp nhà ai, chỉ là cười nói: “Cố lão gia, ngài là mang theo tiểu thư cùng các thái thái tới đặt may y phục à?”

Hắn kê cho Cố Khuê Chương một bậc thang.

Cố Khuê Chương ngu người như vậy giờ đều đã tường tận, Tích Chính không có khả năng không biết rõ, cho nên Cố Khuê Chương cũng biết là Tích Chính còn muốn giữ mặt mũi cho ông ta.

“Đúng vậy, đúng vậy.” Cố Khuê Chương rất khó kham, cũng dựa vào bậc thang mà leo xuống.

“Không quấy rầy, hôm nay máu me nhầy nhụa, quấy rầy nhã hứng ngài cùng thái thái, ngày khác ta mời ngài uống rượu.” Tích Chính nói vài câu đạo lí.

Tích Chính gọi người, đem Tiểu Lãnh Nguyệt kéo ra ngoài, xem Tiểu Lãnh Nguyệt kia tựa như một con chó chết rồi mà lê đi.

Nhị di thái vẫn luôn phát run.

Chờ đám người Tích Chính đi ra ngoài, Nhị di thái đột nhiên xông lên, làm trò trước mặt mũi Cố Khuê Chương, hung hăng tát Tần Tranh Tranh một bạt tai.

Một cái tát thanh thúy này, toàn bộ nhà may đều có tiếng vang.

Cố Khuê Chương sửng sốt, Cố Khinh Chu cũng hơi kinh ngạc.

Tần Tranh Tranh bị đánh ngốc, sau một lúc lâu mới hoàn hồn. Khi muốn đánh trả, lại chạm đến ánh mắt hung ác như sắp giết người của Cố Khuê Chương, lại không quá dám ra tay.

“Ngươi hại ta cũng liền thôi đi, vì sao còn muốn khiến cho lão gia phải hổ thẹn?” Nhị di thái đánh xong Tần Tranh Tranh, chính mình tự khóc trước, “Ngươi hại ta như thế nào, ta cũng nhận, nhưng ngươi không thể hại lão gia như vậy!”

Hãm hại Nhị di thái vụng trộm người, Nhị di thái tất nhiên là đứng trên đường chết gần kề. Nhưng là nháo lớn, đỉnh đầu Cố Khuê Chương đội nón xanh lớn, thanh danh càng không ra gì.

Tần Tranh Tranh này có nơi nào là hại Nhị di thái, rõ ràng là hại Cố Khuê Chương a!

Hận ý trong lòng Cố Khuê Chương, đã từ 6 phần tăng tới 10 phần.

Tần Tranh Tranh, ông ta là không thể nề nà để lại.

Bỏ vợ, loại sự tình này, Cố Khuê Chương làm không được, thực mất mặt, người khác sẽ cảm thấy ông ta không có bản lĩnh quản lý chuyện thê thiếp trong nhà, thậm chí hoài nghi thê tử ông ta có hồng hạnh xuất tường* hay không.

(* Ý là đi ngoài tình với nam nhân bên ngoài)

Bây giờ, để có thể giải quyết hạ Tần Tranh Tranh, lại còn không bôi đen thanh danh của Cố Khuê Chương, biện pháp duy nhất chính là Tần Tranh Tranh phải chết!

Sát niệm, đã nổi lên.

Cố Khuê Chương liền lười đánh chửi Tần Tranh Tranh, tiến lên cầm hai tay Nhị di thái, nói: “Hôm nay sợ hãi sao?”

Nhị di thái khóc lớn: “Lão gia, tên sư huynh hỗn trướng kia của thiếp, gần đây thiếp liền không biết cái gì hết.”

“Không có việc gì.” Cố Khuê Chương trấn an bà, “Nàng đối với ta có cái tâm ý gì, ta tất nhiên là biết được, về nhà thôi.”

Cứ như vậy, Cố Khuê Chương mang theo Nhị di thái đi trước.

Cố Khinh Chu vừa không nguyện ý đi theo Cố Khuê Chương cùng Nhị di thái xem hai người bọn họ tình chàng ý thiếp; cũng không muốn đi kêu xe kéo, vì thế nàng ngồi chiếc xe của Tần Tranh Tranh vừa đi ban nãy, ra lệnh cho tài xế trở về.

Hai mẹ con Tần Tranh Tranh bị ném ở tiệm may.

“Ta kêu phó quan Tư Hành Bái tới làm việc này, như thế nào mà Cửu gia lại tự thân xuất mã?” Cố Khinh Chu có phần giật mình.

Nàng thật không nghĩ tới, Cửu gia lại ở chỗ này.

Khi cách Cố công quán hai con phố, Cố Khinh Chu kêu dừng ô tô, kêu tài xế đi về trước: “Ta đi mua chút bánh kem.”

Nàng đi tới hẻm nhỏ.

Phó quan Tư Hành Bái, bất quá 2 phút liền chủ động xuất hiện ở trước mặt Cố Khinh Chu.

“……. Chúng ta thời điểm ở phía sau cửa, vừa vặn đụng phải người của Thanh bang. Cửu gia chỉ là đi ngang qua, hỏi chúng ta thay ai làm việc, thuộc hạ nói là thay Cố tiểu thư, Cửu gia liền nói, người này là người Thanh bang muốn bắt, nếu chuyện của Cố tiểu thư, vậy thì cùng nhau làm.” Phó quan nói cho Cố Khinh Chu.

Cố Khinh Chu gật gật đầu: “Làm được thực tốt, đa tạ các ngươi.”

Hai gã phó quan ngượng ngùng cười cười.

Thì ra, tên Tiểu Lãnh Nguyệt kia là thật sự ăn nhậu gái gú cờ bạc, thiếu nợ vô số, trách không được vì sao Tần Tranh Tranh có thể mua chuộc đến hắn.

Chỉ tiếc, kết quả naỳ hôm nay, Tần Tranh Tranh có thể là không thể tưởng tượng được.

“Cố Khuê Chương muốn giết chết Tần Tranh Tranh, không dễ như vậy! Bọn họ đều là hung thủ giết mẫu thân ta, ai cũng chạy không thoát.” Đôi mắt Cố Khinh Chu lộ ra vài phần hung ác.

Mẫu thân thân sinh của Cố Khinh Chu, là bị Tần Tranh Tranh hại chết, nhưng chứng cứ đã không còn có, chẳng sợ mời lại trinh thám cao minh, cũng không có tìm được bằng chứng buộc tội Tần Tranh Tranh.

Chỉ có cách bức bách Tần Tranh Tranh tự mình nhận tội.

Tần Tranh Tranh còn có ba nữ nhi, bà ta nếu là nhận tội, thì bà ta cùng bọn nhỏ bà ta, thanh danh hoàn toàn bị huỷ hoại.

Cho nên, bà ta cho dù là chết, cũng không chịu thừa nhận.

Cố Khinh Chu muốn, chính là bức bách bà ta tới nông nỗi không thể không chịu nhận tội!

Hiện tại còn chưa tới.

Ông ngoại của Cố Khinh Chu, tuyệt đối là bị Cố Khuê Chương hại chết.

Hung thủ hại chết mẫu thân cùng ông ngoại của nàng, Cố Khinh Chu là phi thường khẳng định. Nàng cũng tường tận, chứng cứ phạm tội là đã hoàn toàn không còn, bởi vì mấy năm nay, Lý mẫu không biết tốn bao nhiêu tiền đi điều tra, đều không hề có kết quả.

Bằng không, Lý mẫu cũng luyến tiếc theo Cố Khinh Chu trở về thành rồi.

Chỉ có chuyện cữu cữu của Cố Khinh Chu chết, đến nay là vẫn còn mơ hồ.

Nhưng Cố Khinh Chu không nôn nóng, nàng muốn bức bách Tần Tranh Tranh chính miệng nhận tội trước, sau lại bức bách Cố Khuê Chương chính miệng nhận tội.

Nàng muốn thiết lập cái bẫy tiếp theo để mỗi người bọn họ đều rập bẫy, làm cho bọn họ muốn sống không được muốn chết không xong, cam tâm tình nguyện nhận tội!

Chờ tới một ngày kia rồi, Tần Tranh Tranh cùng Cố Khuê Chương làm trò trước mặt toàn thành, chính miệng nhận tội, tất cả mọi người sẽ biết được tình hình thực tế, Cố Khinh Chu lấy lại được gia sản, lại chậm rãi điều tra nguyên nhân cái chết của cữu cữu.

“Đi từng bước một tới, thứ nhất là Tần Tranh Tranh, ta tuyệt đối không thể để bà ta bị Cố Khuê Chương xử lý hạ, bà ta là con mồi của ta!” Cố Khinh Chu nhàn nhạt nghĩ.

Nàng định liệu trước, đi đến tiệm đồng hồ, mua một cái đồng hồ tốt, sau đó mượn cơ hội gọi điện thoại.

Gọi xong điện thoại, Cố Khinh Chu liền đi về nhà.

Thời điểm nàng trở lại Cố công quán, vài vị di thái thái vây quanh Cố Khuê Chương, đang hỏi chuyện ông ta.

Nhị di thái hình như là sợ hãi, trở về phòng rồi.

“Trần tẩu, ngài nấu cho lão gia một chén gà ác trước, lão gia còn không có ăn cơm trưa.” Cố Khinh Chu cao giọng nói, “Cũng nấu cho ta cùng Nhị di thái chút bánh trôi nhưỡng rượu.”

Cố Khuê Chương một chút ăn uống cũng không có.

Ông ta sắp bị Tần Tranh Tranh làm tức chết rồi.

Mà Cố Khinh Chu còn nhớ rõ ông ta không ăn cơm, ông ta cũng vui mừng, thở dài, liền lên lầu.

Chờ phòng bếp nấu xong, Tam di thái đưa đến thư phòng của Cố Khuê Chương, Cố Khinh Chu bưng bánh trôi nhưỡng rượu, đi phòng Nhị di thái.

Nhị di thái còn đang ngây người.

“Ăn một chút gì đi, Nhị thái thái.” Cố Khinh Chu nói.

Nhị di thái hoàn hồn, nỗ lực gượng cười một cái, khóe miệng tác động lại, có điểm cứng đờ, cuối cùng vẫn là không cười ra được.

Bà múc chè ăn, ăn ăn, hạt nước mắt lớn liền lạch cạch lạch cạch rớt ở trong chén.

Bà cúi đầu nhìn ở trong chén, một bên múc chè, một bên lại yên lặng rơi nước mắt.

“…… Con không hiểu chuyện người lớn lắm, nhưng người có thể cùng con nói hết.” Cố Khinh Chu nói, “Con không nói cho bất luận kẻ nào!”

Nhị di thái ăn chè ở trong miệng, thật sự nuốt không trôi xuống, toàn bộ phun ở trong chén.

Bà nghẹn ngào, cùng Cố Khinh Chu nói hết ra.

Nhị di thái nói cho Cố Khinh Chu: “Ta chưa bao giờ thực làm lỗi với hắn, hắn nếu là còn có nửa phần lương tâm, ngẫm lại ta đã nếm trải qua đau khổ, thì cũng không nên vì tiền mà đến hại ta! Có thể thấy được, hắn là một chút lương tâm cũng không có!”

Đại Gia Việt Chơi Trội Đổi Ô Tô 1 Tỷ Lấy Cặp Gà Thần Kê

Từ trước tới nay giới chơi gà chọi nhiều lần chứng kiến những vụ mua gà hàng trăm triệu đồng. Tuy nhiên việc đại gia Hưng Yên đổi ngang ô tô CRV 1 tỷ đồng để mua 2 con gà chọi đã khiến dư luận xôn xao.

Gà Thần kê được giới chọi gà ngưỡng mộ vì khả năng chiến đấu, giúp chủ nhân thắng độ hàng tỷ đồng. Ảnh: Vietnamnet

Theo thông tin trên Vietnamnet, cặp gà này bao gồm một chú gà chọi Thần kê và gà mẹ của nó ở Phú Xuyên (Hà Nội). Anh Nguyễn Minh Tuê tại Đình Thôn, Nam Từ Liêm, Hà Nội cho biết gà chọi Thần kê nổi tiếng trong giới chọi gà từ Nam ra Bắc. Mỗi lần lên sới, những chú gà Thần kê sẽ nhanh chóng hạ gục đối thủ, đem về hàng tỷ đồng cho chủ nhân.

Tất nhiên, việc sở hữu được một chú Thần kê cũng không hề dễ vì đây là giống gà cực kỳ hiếm. Từ những lý do đó đã đẩy giá trị của nó vào diện vô cùng đắt đỏ.

Một đại gia Hưng Yên đã đổi ngang ô tô CRV 1 tỷ đồng của mình để mua về một chú gà Thần kê …

Và chủ nhân của cuộc mua bán gà Thần kê hồi đầu năm 2023 mới đây là một đại gia ở Hưng Yên. Sau khi chứng kiến chú gà Thần kê thắng cuộc chỉ trong vòng 6 hồ đấu (hiệp đấu) đại gia đã quyết định mua lại chú gà này và còn hỏi mua bằng được mẹ của nó. Để mua được ông đã đổi ngang chiếc ô tô hiệu CRV trị giá gần 1 tỷ đồng của mình cho chủ cặp gà.

… và mẹ của gà Thần kê.

Ngay sau khi mua, đại gia Hưng Yên đã cho gà Thần kê ra đấu, trong 50 ngày (15 ngày ghép độ một lần) Thần kê liên tiếp thắng độ, làm chết tại trận 2 chú gà chọi khác và 1 chú gà chọi nữa bị ngắc ngoải nên chủ nhân của nó cũng xin chịu thua.

Tuy sở hữu bề ngoại không mấy đẹp mắt, như da mốc meo, lông cánh gãy nham nhở … khiến nhiều người mới nhìn sẽ nhận xét đây là gà già và yếu, vậy nhưng khi lên sơi Thần kê lại khiến nhiều người nể phục vì sở hữu nhiều đòn đá chí mạng hạ gục các đối thủ.

Gà chọi Xám Thần được mua lại với mức giá 80 triệu đồng.

Trước đó, chúng tôi cũng đưa tin về việc một chú gà Thần kê khác được bán với giá trị đắt đỏ. Đó là gà Xám Thần, được xem là chiến binh huyền thoại ở Phú Thọ. Chủ nhân của nó đã bán cho một vị khách ở Ba Vì, Hà Nội với mức giá lên tới 80 triệu đồng. So với những chú gà chọi khác chỉ có giá vài triệu thì Xám Thần cũng được liệt vào danh sách gà chọi có giá nhất.

Hoài An (tổng hợp)

Cập nhật thông tin chi tiết về Ô Đại Soái – Hà Tây trên website Raffles-design.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!