Bạn đang xem bài viết Hình Ảnh Mùa Thu Hà Nội được cập nhật mới nhất tháng 12 năm 2023 trên website Raffles-design.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.
Những hình ảnh đẹp về mùa thu Hà NộiNếu như chỉ được dùng một tính từ để nói về hình ảnh của mùa thu Hà Nội đó là tinh tế. Qua những lời câu hát, những câu thơ, những bức tranh, bức ảnh về mùa thu Hà Nội đã gây ấn tượng mạnh cho những vị khách chưa từng được trải nghiệm mùa thu ở Hà Nội, sự tò mò, mong mỏi được đến nơi đây một lần trở lên mạnh liệt hơn bao giờ hết. Còn những đứa con của thủ đô phải xa xứ đi làm ăn sinh sống sẽ xúc động và nhớ nhà biết bao nhiêu.
Cái đẹp, cái tinh tế, độc đáo của mùa thu Hà Nội khó có thể nói hết bằng vài câu nói hay có thể viết hết bằng vài dòng ngắn ngủi mà phải tự mình trải nghiệm mới cảm nhận được hết. Tuy nhiên Hanoi1000 hy vọng, những chia sẻ sau đây của một người con được sinh ra và lớn lên của thủ đô, đã trải qua rất nhiều mùa thu sẽ phần giúp các bạn hình dung ra được hình ảnh về mùa thu Hà Nội.
Sương chùng chình qua ngõ
Những câu thơ trong bài thơ “Sang thu” của nhà thơ Hữu Thỉnh đã cho ta biết dấu hiệu của thu về. Ổi – loại quả đặc trưng của mùa thu. Mỗi dịp thu đến, các sạp hoa quả lại tràn ngập những thức quả màu xanh, hình tròn, mùi thơm nhè nhẹ, khi ăn bên cạnh vị ngọt còn có vị chát, rất đặc biệt. Vào lễ trung thu, người ta cũng hay dùng ổi để trang trí mâm ngũ quả.
Làng Đông Dư thuộc Gia Lâm, Hà Nội là chuyên trồng ổi từ chục năm nay. Hằng năm cứ đến tháng 7, tháng 8 là mùa ổi rộ nhất. Ổi ở đây ngọt, thơm, có vị đặc trưng riêng, khác với ổi được trồng ở những vùng đất khác.
Ở con phố có nhiều cây nhất thành phố như Phan Đình Phùng, Lò Đúc, Điện Biên Phủ, Trần Phú, đường Thanh Niên, Kim Mã, khi thu về, mặt đường như một tấm thảm được dệt từ lá vàng rơi. Cả khu phố dường như được thay áo mới, không phải là chiếc áo màu xanh nữa mà thay vào đó là lớp áo vàng lung linh, lấp lánh.
Với tiết trời mát mẻ, dịu nhẹ, không có khói bụi, ồn ào, được dạo bước trên những con phố này thì còn gì sánh bằng.
Những hoa quả, món ăn của mùa thu cũng hết sức phong phú. Nào là quả na, lựa hồng đỏ ngọt lịm, đến sấu, mơ, chanh đào có vị chua chua thích thú.
Đặc biệt nhất là cốm, chỉ có ở lòng Vòng Hà Nội. Hạt thì giống như hạt gạo nhưng cốm lại có màu xanh, đây là màu tự nhiên, không do bất cứ một loại phẩm màu nào tạo nên. Với vị bùi bùi chúng ta có thể nhâm nhi từng hạt cốm suốt cả ngày. Ngoài ra có thể chế biến nhiều món ăn khác từ cốm như: chè cốm, xôi cốm, bánh cốm, …
Nhắc đến mùa thu Hà Nội, không thể nào không nhắc đến hoa sữa. Là loài cây rất dễ trồng, có thể trồng ở bất cứ đâu nhưng không hiểu sao hoa sữa chỉ được trồng ở Hà Nội. Với từng chùm hoa nhỏ li ti, trắng muốt đã làm nổi bật cả một góc phố.
Không có mùa sắc sỡ như những loài hoa khác nhưng hoa hoa sữa lại có hương thơm nồng nàn mà không loài hoa nào có được. Có người rất thích mùi thơm của hoa sữa, mỗi lần đi cây hoa sữa nào đều tranh thủ đứng lại hít hà một lúc cho đã thì mới đi tiếp. Cứ bước vào mùa hoa này, họ sẽ đi hết tất cả những con phố có cây hoa sữa để chiêm ngưỡng vẻ đẹp, đắm chìm trong mùi hương. Ngược lại có người lại không thích mùi hoa này vì mùi thơm quá mạnh với mật độ quá dày đặc, khắp cả thành phố khiến họ nhức đầu, khó chịu.
Thời tiết mùa thu mát mẻ, trong lành, thoải mái như vậy là bởi có gió heo may hoạt động liên tục. Gió heo may là loại gió thổi nhẹ, có hơi lạnh và khô, chỉ có vào mùa thu, hoạt động mạnh nhất vào tháng tám lịch âm. Một cơn gió có cái tên lạ kỳ. Không rõ ý nghĩa chính xác của từ “heo may”, cũng không biết tên gọi này xuất phát từ đâu, chỉ biết rằng người dân sống ở thủ đô từ nhiều năm nay gọi cơn gió thổi vào dịp tháng 9, tháng 10 là gió heo may. Gió heo may cũng là một đặc trưng, một điểm thú vị của Hà Nội khi vào thu.
Hình ảnh mùa thu Hà Nội đẹp, lãng mạnNếu bạn có nhiều hình ảnh đẹp về mùa thu Hà Nội, hãy gửi cho chúng tôi qua Email. Chúng tôi sẽ giúp bạn chia sẻ những tấm ảnh đẹp đó đến tất cả mọi người.
Chúc những ai đang xem bài viết này một ngày thật vui tươi và hạnh phúc!
Stt Hà Nội, Status Thu Hà Nội & Cảm Xúc Hà Nội Xưa Cũ Giao Mùa
1. Tôi thường đọc đâu đó đôi ba lời tâm sự về mùa thu Hà Nội. Về những tương tư, nhớ nhung cho thứ mùa được mong chờ nhất trong năm. Người ta thường nói Hà Nội đẹp, bình yên và dịu dàng nhất khi thu về. Bao nhiêu màu sắc, hương vị, khung cảnh cứ thế hòa quyện cứ làm ngây ngất say đắm lòng người thôi. Đôi khi cũng chỉ ước được một lần trong năm, về thăm Hà Nội, đắm mình thưởng thức thứ tiết trời si mê này…
2. Sớm thức dậy sau một trận mưa dài, Hà Nội của ta lại lạnh thêm chút nữa… Một chiếc áo mỏng, một ly sữa ấm, hãy bắt đầu một ngày làm việc mới nhẹ nhàng như chính mùa thu Hà Nội vậy ..
3. Chỉ có những kẻ trót đem lòng si mê Hà Nội, mới hiểu và yêu những thứ cũ kĩ, lụp xụp, lúc gần đôi khi còn hờn dỗi, chê bôi, nhưng chỉ nghĩ đến việc xa thôi mà nôn nao quá…
4. “Quà” là 1 từ rất Hà Nội, ăn ít thôi nhưng ngon và nhất là không đắt,người lao động bình thường chắt chiu đôi chút cũng có thể có xuất “quà” cho tất cả các khung thời gian trong một ngày,từ quà sáng đến tận tối khuya. Quà cũng là 1 cách chống đói của dân lao động bên cạnh cái sang chảnh của những người có nhiều tiền.chắc là vì thế mà quà sẽ sống mãi với người Hà Nội.
5. Thời tiết này mà được ngồi trong một góc quán, tay khẽ ôm tách trà nóng, nhâm nhi từng giọt, từng giọt… Lặng yên tận hưởng những giọt mưa tạt vào tận chỗ ngồi. Vẫn ngồi yên ngắm mưa. Người ướt không sợ bằng mắt ướt…
6. Hương đêm Hà Nội Hà Nội mùa nào cũng có riêng một “màu” hương đêm. Chẳng rõ mùa tạo ra hương, hay hương gọi mùa về? Đi trong đêm, nhất là khi đã về khuya, màu đêm đã lọc đi sự ồn ào tấp nập của phố xá, để lại cho ta một khoảng hồn thanh tịnh. Đó là chút thời gian hiếm hoi ta cảm nhận được nhịp thở của từng nhành cây, chiếc lá, và của cả thành phố này… Yêu biết bao những làn hương đêm Hà Nội ấy. Sẽ chẳng uổng phí nếu như ta lỡ ngẫu hứng một lần thức đêm dài đi dạo trên những con đường ngan ngát của Hà Nội.
7. Chợt nhận ra, có những thứ chẳng bao giờ quay trở lại, chỉ có thu Hà Nội vẫn ở đó. Giá như không có những ngày mùa Thu quá đỗi bình yên ấy, có lẽ chúng ta đã không từng đi trên cùng một con đường, phải không ?
8. Hà Nội, mùa nào cũng vậy, cứ phải thật chậm, thật khẽ mới có thể từng phút, từng giây, từng khoảnh khắc cảm nhận hết những mùi hương si mê, những thanh âm trầm mặc hay những nét cổ kính rêu phong…
9. Chúng ta cứ thường trách móc “Hà Nội ngày nay xô bồ và lắm bon chen…” Rồi lại cứ than thở “Hà Nôi cứ khiến ta cảm thấy ngột ngạt bức bách…” Vậy đã bao giờ ta ngẫm mình tự hỏi bản thân: “Ta đã đối xử với Hà Nội như thế nào…?” Sâu thẳm mỗi người nơi đây đều mang trong mình một thứ tình cảm đặc biệt với Hà Nội, nhưng rồi lại chẳng nhớ mình đã thể hiện tình cảm ấy như thế nào…
10. Chiều chủ nhật, thật là uổng phí nếu không đi dạo và thưởng thức ánh nắng thu Hà Nội đẹp đến nao lòng thế này.
11. Có những ngày cuối tuần tôi chỉ muốn một mình, dạo quanh phố phường Hà Nội, những nơi đã từng qua, ngồi vào những nơi quen thuộc, nhấm nháp hương vị của một trái dừa thơm nồng. Rồi chợt tự hỏi, bản thân đã có thói quen này từ lúc nào, mà thật ra chính tôi cũng chẳng nhớ rõ nữa. Một mình nơi góc phố, chiều dần buông, bên góc đường làn gió nhè nhẹ êm dịu thoáng qua!
12. Có người hỏi tôi nên làm gì không biết đi đâu trong tiết thu đẹp thế này. Tôi bảo họ: “Làm gì thì làm, cứ ra ngoài ngõ làm ly trà đá cái đã…”
13. Người ta chỉ có thể biết mình cần ai đó tới mức nào khi phải rời xa họ. Chỉ tiếc là lúc ấy đã quá muộn… Thật may, nếu bạn yêu một thành phố, cho dù bạn quay lại vào lúc nào, nó vẫn đẹp và một mực bao dung chờ đợi không chút phiền lòng nào cả…
14. Mấy hôm ròng trời thu Hà Nội trong xanh dịu nhẹ, không còn những ánh nắng chói chang ban chiều, cũng chẳng còn vài cơn mưa vội vã. Hà Nội lặng yên đón nhận những hương vị đầu tiên của gió thu…
15. Sáng sớm hôm nay se se lạnh cứ ngỡ như đông đã về. Tỉnh dậy mà nghĩ ngay đến một tô phở bò ở Bát Đàn cùng rổ quẩy giòn thơm ngon, rồi vòng xe qua chợ Đồng Xuân mua vài thứ đồ cho ngày mới…
16. Em hỏi thành phố này có gì đẹp mà sao người ta lại yêu thế? Tôi chỉ mỉm cười. “Vì ta yêu, nên Hà Nội mới đẹp là vậy…”
17. Thu đã về, tiết trời dịu dàng, cây cỏ cũng thay màu. Bao nhiêu hương vị, màu sắc, khung cảnh đều đẹp ở mùa thu. Nếu chọn đi đâu đó, hãy đi vào mùa Thu, ta sẽ chẳng phải suy nghĩ thêm điều gì.
18. Những cuộc gặp gỡ rồi chia ly khiến nỗi nhớ về Hà Nội sẽ chỉ còn trong ký ức. Mùa và Hà Nội cũng sẽ dần trôi vào miền xưa cũ ấy. “”Để rồi nếu được yêu cầu, sẽ vẽ lại cho mình một cái loa phường, một khung cửa sổ và một thằng điên người Hà Nội đang ngồi khóc…”” – Trích từ lời tâm sự của một người Hà Nội tha phương .”
19. Sớm cuối tuần, nhẹ nhàng tỉnh giấc, báo thức reo. Không còn vội vã lo đến giờ làm, nhẹ nhàng lật tấm chăn mỏng, hé mở cánh cửa gỗ bên hiên nhà. Làn gió thu se lạnh, qua khe cửa, len lỏi vào từng góc phòng. Đâu đó từng thớ da thịt rộn ràng cảm nhận những hương vị nồng nàn mà se lạnh tinh khôi đặc trưng đầu tiên của gió thu..
20. Hôm trước vòng vòng Hồ Tây, bỗng đâu đó cây sữa trong Công viên nước ra bông, mùi dìu dịu, man mát… chợt nghĩ: À, thì ra thu cũng đến rồi. Chớp mắt một cái thu sang, đông về, tết lại đến, cái vị quê nhà xộc lên sống mũi cay cay.. những giây phút như thế, có dịp gia đình đoàn tụ thì vui biết bao, vậy mà, ở thành phố này có biết bao nhiêu bạn trẻ cũng ôm đam mê, hoài bão, giấc mơ để rồi phải rời xa gia đình như mình nhỉ?
21. Thì những kẻ xa nhau sẽ vẫn bất chợt nhớ đến nhau mặc cho bộn bề công việc. Nhớ đến Hà Nội ngày xưa có nhau, mặc cho khoảnh cách địa lý, nhớ đến những năm tháng tuổi trẻ ở khoảng trời ấy mặc cho thời gian chẳng đợi một ai. Và chúng tôi sẽ vẫn đợi nhau, có lẽ vậy, đợi cơn mưa của tuổi thanh xuân, đợi ngày trở lại Hà Nội – vùng đất của những giấc mơ – những giấc mơ chẳng thể lớn…
22. Ngày gió mùa về, Hà Nội trầm mình tĩnh lặng dưới cơn mưa đầu mùa. Mưa như trút hết bao tâm tư của kẻ lỡ yêu những cơn gió thu nồng sau cả mùa hè oi bức, chói chang mà gai góc… Thu thật rồi, em chợt nhớ đến ai…?
23. Những ngày ngồi nghe tiếng mưa rơi bên khung cửa sổ quán cà phê quen nơi ngã tư đường, bất chợt tôi thấy yêu thu Hà Nội đến lạ. Mùa thu tràn về trên phố, nhẹ bẫng nhưng lắng sâu, tựa như ngày hôm qua vẫn nằm yên ở đó, đợi chờ một người xoay trở trái tim để yêu thêm lần nữa…
24. Người lúc nào cũng ướt nhem vì mưa tìm mọi cách len lỏi qua từng ngóc ngách trên cơ thể làm da thịt ta lạnh giá. Con đường hằng ngày ta đi bây giờ trắng xóa, trơn trượt có thể làm ta ngã bất cứ lúc nào. Người đi đường, kẻ bán người mua thẫn thờ đứng trú bên hiên nhà, mỗi người một suy nghĩ. Chỉ có lũ trẻ con là vui vẻ hứng thú cởi truồng chạy nhong nhong trên những con hẻm nhỏ chào đón cơn mưa đến bất chợt….
25. Đâu đó trong những góc khuất nằm trên những con phố cổ vẫn còn xót lại những hàng quán cổ như thế này đây. Ai cũng biết đặc sản của Hà Nội là phở. Người Hà Nội ai cũng biết đặc sản của Hà Nội là phở Thìn. Nhưng chỉ có người Hà Nội sống mấy đời ở đây mới biết được địa chỉ của quán phở Thìn “xịn”. Đứng nhìn mà cứ ngỡ quay trở về thời đổi mới, quán phở dù nhỏ bé nhưng vẫn luôn tấp nập khách ra vào, có cả những tiếng cười thoả mãn và tiếng giục giã của cô bán hàng. Người ta nhâm nhi, thẩm thức mùi vị tinh tế ngạt ngào của từng ngụm nước phở kèm với sợi bánh phở mềm mại, chứ không như bây giờ, khi mà con người hoà mình vào công cuộc đổi mới của đất nước, bận rộn thậm chí không có thời gian để ăn sáng. Nếu như những người Hà Nội, ai còn giữ được thói quen này thì quả thật là may mắn…
26. Giữa ngược xuôi xe cộ, giữa bộn bề những lo toan ngày thường, chỉ cần ngước mắt lên, thấy màu tím thủy chung bung nở, người ta quên đi giọt mồ hôi đang lăn dài, quên đi khói bụi, tiếng còi xe chát chúa… Hãy ra đường vào một sáng sớm tháng 5, xuống phố bắt gặp thành phố tràn ngập trong sắc màu của những loài hoa, bỗng thấy Hà Nội bình yên lắm…
27. Hà Nội không chỉ đặc trưng bởi mùi hoa sữa nồng nàn mà mỗi sớm mai còn nhẹ nhàng hấp dẫn bởi hương thơm dịu nhẹ, thanh mát của những bông hoa dâu da xoan. Một hương thơm thật tuyệt mà bạn sẽ được cảm nhận vào mỗi sáng khi trời chưa rạng, những cơn mưa bất chợt làm bao người đi đường xao xuyến.
28. Hà Nội không chỉ đặc trưng bởi mùi hoa sữa nồng nàn mà mỗi sớm mai còn nhẹ nhàng hấp dẫn bởi hương thơm dịu nhẹ, thanh mát của những bông hoa dâu da xoan. Một hương thơm thật tuyệt mà bạn sẽ được cảm nhận vào mỗi sáng khi trời chưa rạng, những cơn mưa bất chợt làm bao người đi đường xao xuyến.
29. Có người từng bảo: “Mùa mưa là lúc con người ta lãng mạn nhất. Bản thân mưa đã mang trên mình cái không khí ảm đạm rồi nên họ chẳng muốn buồn thêm nữa, phải làm gì đó sưởi ấm lòng nhau qua những ngày mưa rét buốt này.” Ừ cũng đúng, con người ta sống vội vàng quá, đôi khi cũng cần đến những hạt mưa để tìm về với cảm xúc lâu nay vẫn bỏ quên, để còn có dịp đứng lại ngắm nghía những thứ bao lâu nay mình vẫn lướt qua chẳng thèm chú ý….
30. Người ta bảo, cúc họa mi gõ cửa mùa đông tới. Người ta bảo, đông Hà Nội đẹp và “tình” bởi những chiếc xe chở đầy cúc họa mi len lỏi khắp phố phường. Thu qua đông tới, mùa cúc họa mi Hà Nội dệt nên một “bản tình ca trắng tinh khôi” làm nao lòng bao người!
31. Yên bình, cổ kính và đẹp đến nao lòng là ấn tượng của nhiều người khi lần đầu tiên đặt chân đến những ngôi làng cổ ở Hà Nội…. Bạn đã có dịp khám phá những nơi đây!
32. Đã bao lâu rồi, bạn không bước chân ra khỏi nhà từ 5h sáng, để thấy một Hà Nội còn nhập nhọang trong màu ghi, những con phố không bóng người qua lại…
33. Mùa thu Hà Nội khiến người ta nao nao mong nhớ bởi có những cơn mưa mang không khí mát lành, mang tiết trời dịu dàng về với Hà Nội sau những ngày oi bức. Và người ta nhớ tới mùa thu Hà Nội càng không thể nào quên được những thức quà đặc trưng như hương cốm non, sấu chín. Hơn thế nữa, Hà Nội vào thu càng trở nên xao xuyến, có một vị trí đặc biệt trong tâm hồn mỗi người, ấy là qua những ca khúc bất hủ về Thủ đô khi vào mùa thu.
34. Mùa thu, nếu nhìn thấy một cánh đồng bạt ngàn nắng gió và có rất nhiều cây cải ra hoa thì bạn mới thấy hết vẻ đẹp của loài hoa “trời cho” này. Một cánh đồng đầy hoa, mộc mạc, khiêm nhường, không chói chang nhưng vẫn phát sáng. Tuổi trẻ, tôi đã từng ngồi hàng giờ trước cánh đồng hoa ấy và ước gì mình là họa sĩ để có thể tạc vẻ đẹp dung dị hiền lành ấy bằng một kiệt tác, tôi ước mình là một thi sĩ để viết một bản tình ca về hoa cải…
35. Hà Nội chẳng đẹp như những khúc ca của nhạc sĩ Phú Quang, hay trong những câu chữ của Thạch Lam, hay Nguyễn Tuân…Hà Nội đổi thay nhiều từ thành phố của vài chục nghìn người, và giờ là 10 triệu người. Ai cũng hoài niệm về một Hà Nội xưa thanh bình, trong vắt với tiềng leng keeng của tầu điện, những Hồ rộng trong xanh, những thảm cây như ở rừng…
36. Hà Nội những ngày chớm thu. Tiết trời mát mẻ như muốn ru người ta vào cơn buồn ngủ. Ngoảnh lại hóa ra mình đã sống ở đây cũng được năm năm. Năm năm trôi qua chỉ như một cái chớp mắt. Mấy ngày này luôn nghĩ về việc làm. Tương lai sẽ làm gì sẽ đi về đâu. Luôn muốn rướn mình vươn đến những chân trời mới lạ. Muốn được thử sức với những thứ mình đam mê. Vậy mà…
37. Dù đường có tắc thì mình vẫn cảm thấy ổn hơn là đi ra đường lúc vắng người. Vì mùa này Hà Nội đẹp mà buồn quá. Có những hôm chạy xe một mình ngang qua đường Trần Phú, ngang qua Villa Des Fleur, lại thêm mấy chiếc lá sấu rụng nữa, tự dưng cứ thấy tủi tủi buồn buồn. Năm nay đã là mùa thu thứ 5 mình ở đất Hà Nội, nhưng chưa có một mùa thu nào có bạn đồng hành.
38. Không chạy trốn khỏi Hà Nội mãi được, rồi cũng đến ngày phải mặt đối mặt với nó. Hà Nội là biển người, Hà Nội cũng rất nhỏ bé, thậm chí còn duyên là còn gặp lại người. Chỉ là tôi đứng bên này, anh đứng bên kia, giữa 2 người chẳng phải tư cách đặc biệt năm xưa mà thôi…
Mùa thu sang mang theo một chút gió nhẹ nhàng, một chút nắng hanh vàng, và một chút mưa… tạo nên một chút nhớ, một chút buồn, không ồn ào mà thâm trầm lặng lẽ. Có ai đó nói rằng, nếu đã yêu rồi mà có muốn chia tay, đừng dại gì chọn chia tay vào mùa thu rụng lá. Bởi vào thời điểm đó, người buồn mà cảnh cũng buồn. Nhưng em vẫn nghĩ, một khi đã không thể cùng nhau nắm tay đi trọn đường tình thì mùa nào, ngày nào chia ly cũng khiến lòng xót xa, tiếc nuối.
Các Bạn Đang Xem Bài Viết STT Hà Nội, Status Thu Hà Nội & Cảm Xúc Hà Nội Xưa Cũ Giao Mùa Tại Danh Mục Dòng STT Cảm Xúc Hàng Ngày của Blog chúng tôi Truy Cập Blog Thường Xuyên Để Xem Nhiều Bài Viết Mới Hàng Ngày Nhé!
Nồng Nàn Mùa Thu Hà Nội Cùng Những Món Nướng Cực Ngon
Nhắc đến mùa thu Hà Nội bạn nhớ gì? Những cơn mưa phùn trắng xóa buông xõa trên những hàng cây, cây cơm nguội lá vàng, cây bàng lá đỏ nằm kề bên dãy phố xưa đậm màu nâu của thời gian, hương hoa sữa thoang thoảng trong cái không khí pha chút sương se lạnh…hay những hàng quán nghi ngút mùi khói với các món nướng làm ấm lòng người giữa mùa thu Hà Nội?
Chân gà nướng thơm ngon ngày thu Hà Nội
Chân gà nướng – nghe tên thì tưởng chừng như là một món ăn đơn giản nhưng nó đã làm say mê biết bao nhiêu con tim ưa chuộng với nền ẩm thực Hà Nội. Chân gà được làm sạch, tẩm ướp đậm đà, phết thêm mật ong bên ngoài khi nướng trên than hoa đỏ rực sẽ làm cho chân gà có màu vàng hấp dẫn, lại vô cùng thơm ngon. Mùa thu Hà Nội, thưởng thức món ăn này còn tuyệt vời hơn cả. Chỉ cần tưởng tưởng đến phần da gà giòn tan ngấm vị ngọt của mật ong, phần gân giòn sần sật là ai đó đã phải “chép miệng”.
Bí quyết chủ yếu chính là kĩ năng tẩm ướp khéo với mật ong và các loại gia vị sao cho ngấm, sau đó nướng trên than hoa đến khi bên trong chín đều còn bên ngoài vàng ươm, ăn giòn tan và thơm lừng. Bạn có thể thưởng món chân gà nướng ở phố Lý Văn Phức, tìm hàng chân gà nướng nằm cuối phố với giá cả phải chăng, món ăn lại thơm ngon và sạch sẽ nữa đấy!
Chân gà nướng rám vàng màu mật ong- Ảnh: Hai Anh Nguyen
Nem lụi làm từ thịt nạc lợn nhuyễn trộn cùng một số nguyên liệu sao cho đậm đà, sau đó quết vào củ sả hay đũa, nướng than hoa cho đến khi chín vàng, mùi thơm bắt đầu ngào ngạt. Nem lụi ăn kèm với nước tương cũng ngon nhưng ngon nhất là cuốn với bánh tráng mỏng, cho thêm chuối xanh, dứa, rau sống vào rồi chấm nước lèo thì món ăn sẽ lại càng tuyệt hơn. Nem lụi là món ăn xứ Huế nhưng nó được ưa chuộng trên khắp vùng miền của đất nước. Mùa thu Hà Nội, dưới cơn mưa phùn, thưởng thức nem lụi nướng mặn mặn, ngọt ngọt thì không còn gì bằng!
Nem lụi mang hương vị nướng ngọt bùi
Bạn có thể thưởng thức nem lụi ở nhiều nơi trên đất Hà Thành nhưng nơi nổi tiếng với nem lụi ngon-bổ-rẻ lại là phố Đội Cấn. Đi dọc phố Đội Cấn, ghé vào những quán nhỏ ven đường và ngồi đợi khoảng 5 phút, thực khách sẽ được thưởng thức những chiếc nem nướng nóng hổi nghi ngút. Tuy nhiên, mỗi quán lại có một bí quyết riêng nào đó, nên hương vị có đôi chút khác biệt, tạo nên sức hấp dẫn riêng. Nem lụi với giá khoảng 5000 đồng/ cây cũng không phải là quá đắt đúng không nhỉ?
Nem lụi Đội Cấn có thể ăn kèm với bánh xèo
Món bò nướng bắt đầu phổ biến ở Hà Nội vào năm 2007 và cho đến nay, bò nướng vẫn là món ăn chưa bao giờ “hạ nhiệt”. Bò nướng đặc biệt được ưa chuộng trong mùa thu Hà Nội. Những lát bò tươi ngon, được tẩm vị đậm đà, khi ăn sẽ cảm giác được vị ngọt từ thịt bò tươi và chút mặn mà từ gia vị tẩm. Chỉ nghe thôi cũng đủ làm du khách nao lòng rồi phải không nhỉ?
Bò nướng thơm lừng cho mùa thu Hà Nội thêm đậm đà
Mã Mây là một trong những địa điểm có món bò nướng thơm ngon ở Hà Nội được các bạn trẻ ưa thích. Quán thường mở bán từ buổi trưa nhưng đến buổi chiều tối, lượt khách mới khá đông. Khi bước vào đoạn phố Hàng Buồm, Mã Mây, bạn sẽ cảm thấy thơm nức mùi bò nướng. Bạn chỉ cần chi ra khoảng 200.000 đồng một bếp đủ cho 3-4 người ăn, hấp dẫn chứ nhỉ?
Bò nướng Mã Mây nức tiếng Hà Thành
Lòng nướng – một trong những món nướng được người dân Hà Nội cũng như du khách ưa chuộng một lần có dịp đến với Hà Nội. Để tạo chút khác biệt, những quán lòng nướng thường tẩm mật ong trước khi nướng. Bạn cũng không nên lo lắng vị độ ngọt bởi lượng mật ong chỉ vừa đủ thôi làm hương vị của lòng nướng trở nên đậm đà hơn. Cũng nhờ có chút thành phần đặc biệt này nên miếng lòng, dạ dày có màu nâu óng ả. Những miếng lòng, dạ dày sần sật, giòn giòn có thêm vị cay cay, cũng khá hấp dẫn chứ nhỉ?
Lòng nướng- món ăn vỉa hè thu hút thực khách ngày thu Hà Nội
Nhắc đến lòng nướng, bạn không thể bỏ qua phố lòng nướng Gầm Cầu. Từ khoảng 6 giờ chiều trở đi, phố Gầm Cầu đã bắt đầu dọn những bếp nướng, những tấm bạt, bàn ghế… để chuẩn bị cho một buổi tối ẩm thực nhộn nhịp. Không chỉ có lòng nướng, phố nướng Gầm Cầu còn có các món nướng nội tạng lợn như lòng, tràng, dạ dày, nõn đuôi, cổ hũ…Vừa ăn, vừa nghe tiếng tàu xình xịch giữa tối màu thu Hà Nội cũng thích chứ nhỉ?
Lòng nướng- thỏa chí ăn uống mà không lo ngán!
Bánh tráng nướng được phong danh hiệu “pizza của Việt Nam”, là món ăn đặc sản của giới trẻ Đà Lạt. Nhưng giờ đây, bạn có thể thưởng thức bánh tráng nướng ngay tại Hà Nội và nó lại là món ăn đặc biệt được giới trẻ Hà Thành ưa chuộng trong mùa thu Hà Nội. Bánh tráng giòn tan, độ cay vừa phải, các nguyên liệu phủ lên bánh từ phô mai, xúc xích, trứng, hành, tép đều có đủ và đầy đặn, ngay cả nước sốt chua ngọt cũng pha chế vừa miệng thì làm sao mà bánh tráng nướng Hà Nội không hấp dẫn thực khách được chứ!
Bánh tráng nướng ngon hút hồn ngày thu Hà Nội
Một chiếc bánh tráng ngon béo bở
Nướng lụi than hoa không phải là một món ăn mà đó chính là tên của một cách nướng đã được phổ biến ở Hà Nội từ rất lâu. Nướng lụi than hoa có thể kết hợp rất nhiều món từ thịt bò, sườn, ba chỉ đến cả các loại hải sản tôm, mực, bạch tuộc, ăn kèm cùng các loại rau củ nướng. Chỉ cần tẩm hương vị đậm đà một chút là những quán nướng lụi than hoa đã thu hút thực khách bốn phương đến bữa tiệc “nghi ngút” này rồi. Có một số quán còn có thêm nước chấm là “bí kíp gia truyền” tạo nên sự khác biệt.
Nướng lụi trực tiếp trên than
Ở Hà Nội, nổi tiếng và đi tiên phong trong nướng lụi than hoa có lẽ tiệm Nhắng nướng ở Đại Cồ Việt. Quán rất rộng, khá sạch sẽ có cả chỗ ngồi trong nhà lẫn vỉa hè, tác phong phục vụ cũng chuyên nghiệp nên được đông đảo thực khách ưa chuộng. Đặc biệt vào mùa thu Hà Nội, quán sẽ còn đông hơn cả khi những du khách bắt đầu thích làm ấm bụng với những món nướng giữa tiết trời mưa lạnh.
Kiểu nướng không khói giữa trời thu Hà Nội
Hà Nội Mùa Đôi Mắt Xanh
Những ngày giãn cách xã hội để ngăn ngừa COVID-19, phố xá Hà Nội thênh thang; xăng xe, bụi khói cũng không đủ “đậm” để luồn lọt qua lớp khẩu trang dày mà xộc vào tận phổi người đi đường nữa. Phố phường, xanh và sạch như những sớm mồng Một đầu năm. Mỗi lúc phóng tầm mắt, được nhìn bầu trời trong, tôi lại thấy bình an hơn khi nhớ đến biểu tượng cười ra nước mắt, đến cụm từ “tết Cô Vít” đang “treo” dày đặc trên facebook những ngày này.
Hai lá phổi vốn không được khỏe mạnh từ bé, nên tôi luôn cố gắng để không phải tham gia giao thông trong giờ cao điểm. Dù đã “căn” những giờ bơn bớt lượng xe, nhưng mỗi lúc dừng ở các ngã ba, ngã tư chờ đèn đỏ, tôi vẫn thường nín thở để ngăn bớt cái mùi khủng khiếp của khí thải xe máy, ô tô.
Vậy mà những ngày giãn cách, tôi lại cố gắng chạy xe thật chậm, thật chậm để tận hưởng những ngày trong xanh hiếm hoi của phố. Chín mươi giây tắt máy, chờ đèn đỏ ở ngã tư Kim Liên, không bị tiếng còi xe dội vào tai inh ỏi, tôi “phát hiện” một cái cây trong công viên Thống Nhất đang khoác trên mình màu áo mới – những chiếc lá nhỏ xinh, đo đỏ trên nền xanh ngắt. Vậy thôi mà cũng vui vui.
Hà Nội sạch và xanh trong những ngày giãn cách phòng dịch COVID-19
Qua ngã tư, thấy cái dáng đẩy xe lòng còng thân thương của bà Vấn trên vỉa hè. Nhìn chiếc thúng đậy điệm cẩn thận trên xe tự chế của bà, tôi đã hình dung góc nào xôi đỗ, góc nào xôi lạc… và cái lọ muối vừng của bà “giấu ở đâu”.
Từ huyện Ứng Hòa của tỉnh Hà Tây cũ, 18 năm trước, bà đã lên Hà Nội, lấy thúng xôi làm kế sinh nhai. Những năm còn khỏe, đôi quang gánh trên vai, bà quảy gánh xôi ra chợ Khương Thượng, rồi từ chợ đi khắp các phố của quận Đống Đa, vòng sang xung quanh công viên Thống Nhất. Sau bao năm đòn tre đã rạn, “thân cò” cũng chẳng còn vững chãi như xưa, đôi quang gánh được thay bằng chiếc xe tự chế, hàn từ các ống tuýp sắt này.
Tôi hỏi lớn, vì khoảng cách đã giãn ra gấp mấy lần mọi khi: “Đang dịch dã thế này, sao bà không nghỉ?”. Chiếc khẩu trang như hằn sâu thêm những vết chân chim trên gương mặt người phụ nữ tuổi ngoài sáu chục. Vừa thoăn thoắt đơm xôi, bà vừa phân trần: “Tôi cũng muốn vậy, nhưng giờ ở quê không cho về, nhà nào nhà nấy đóng cửa yên trong nhà cả rồi. Ở lại phố, mấy đứa con bảo mẹ đừng đi bán nữa, tiền thuê nhà hai triệu đồng một tháng chúng nó sẽ gửi lên cho”.
Bà bảo, với số tiền dành dụm, bà vẫn lo được tiền điện, tiền nước, tiền ăn uống trong những ngày giãn cách toàn xã hội. Nhưng ngoài đường, còn rất nhiều lao động không về được quê, “phương tiện” chỉ có đôi chân như bà, nếu không có “xôi bà Vấn” thì bữa trưa sẽ đứt, bởi hàng quán cũng đã đóng cửa cả rồi.
Tôi lại hỏi: “Phố xá vắng thế, chắc bà cũng buồn?”. Bà Vấn nói: “Không nói chuyện với mọi người nên cũng thấy thiếu thiếu. Nhưng những ngày này đi bán thích lắm, đường thông hè thoáng, hầu như không phải hít mùi xăng xe, ít đụng phải rác thải, cuối buổi về nhà mắt không kèm nhèm vì bụi”.
Những bước chân rụt rè, dò dẫm dưới lòng phố của bà Vấn lúc này gợi về trong tôi hình ảnh các bà, các chị những ngày đầu ly hương đi tìm kế sinh nhai ở chốn thị thành. Cung đường 18 năm của bà Vấn vẫn vậy thôi, nhưng phố những ngày này hình như đã khác hoàn toàn. Phố của 18 năm ròng, là những bước chân vội vã, để làm sao lựa lối không va phải vài người đi bộ trên vỉa hè; để làm sao kịp sang đường giữa ngã ba, ngã tư đèn đỏ lúc nào cũng cuống cuồng những tiếng còi xe…
Còn tôi, mãi đến hôm nay mới được thấy những bước chân – dù chậm chạp nhưng ít nhiều thảnh thơi của bà Vấn. Tiếc rẻ cái hình ảnh thơ thới của người bao năm lam lũ, lăn lóc mọi ngóc ngách phố phường; tôi chạy xe vọt lên rồi dừng lại, ngoái nhìn cánh xe ôm, các chị nhặt phế liệu và bà Vấn lẳng lặng gật đầu cảm ơn nhau. “Xôi bà Vấn” những ngày xã hội thực hiện giãn cách này, hình như còn ấm cả sự sẻ chia và nỗi lo ngắt bữa của “đồng loại”…
Chiều, những người đi bộ không tránh xa chiếc chổi tre của chị lao công như mọi ngày, bởi 10 hôm nay, chổi tre không khua bụi, chỉ có lá sấu rụng bời bời. Quanh hồ Thiền Quang, vườn hoa Lê-nin… vẫn thoăn thoắt những bước chân người đi tập thể dục.
Nhà bà Dương ở gần chùa Kim Sơn (phố Kim Mã, quận Ba Đình), nhưng bao năm qua, trong câu chuyện giữa bà và hàng xóm, hình như “phố Kim Mã” chưa bao giờ được gọi tên. Nói chuyện với nhau, các bà vẫn một câu “làng Kim Mã”, hai câu “cái làng Kim Mã nhà mình”.
Những ngày các cửa hàng dọc phố đóng cửa, xe cộ vắng thưa, cụm từ “cái làng Kim Mã nhà mình” của các bà dường như cũng bớt phần lạc lõng. Mới khoảng đôi tuần về trước, các bà còn phải chờ đến 21g cho lượng xe vãn bớt mới lầm lụi đi bộ dọc vỉa hè phố Nguyễn Thái Học, rồi nhìn trước ngó sau chạy vội sang phía vườn hoa Lê-nin, thỉnh thoảng lại lo “phải vạ” người vượt đèn đỏ.
Từ cuối tháng Ba, khi dịch COVID-19 diễn biến phức tạp ở Hà Nội, bà Dương và các bà hưu trí trong ngõ đã hạn chế ra ngoài. “Nhưng những ngày giãn cách này, đường sạch, phố xanh, tiếc khí trời quá nên tôi “trốn” các con ra vườn hoa đi bộ vài vòng. Dễ đến mấy chục năm rồi, tôi mới thấy lại Hà Nội lành lẽ, như cái làng Kim Mã nhà tôi ngày nào” – bà Dương kéo lại cái mũ che gần kín mắt, giọng nói có phần áy náy khi không tuân thủ việc hạn chế ra đường.
Không chỉ bà Dương, mà hầu hết những người đội mũ, đeo khẩu trang lặng lẽ bước quanh các vườn hoa đều bảo, họ ra đường không phải vì ở nhà bức bí hay cuồng chân; mà bởi lâu lắm rồi đường mới sạch, phố mới xanh như những ngày này, họ có thể đi tập thể dục bất cứ lúc nào, chẳng còn lo lắng căn giờ vơi bớt xe cộ.
Dọc phố Quốc Tử Giám sang chợ Ngô Sỹ Liên, kéo xuống chợ Văn Chương (quận Đống Đa), mọi ngày tiếng động cơ ầm ào, trong các con ngõ nhỏ là những bếp than tổ ong hầu như lúc nào cũng hoạt động. Thường ngày, đầu giờ sáng là bà Vinh đã phải đóng kín các cửa kính để chặn khói nhóm lò. Nhưng đã 10 ngày nay, quán cóc ngừng bán, những ô cửa kính nhà bà lại hé dần, hé dần.
“Mấy hôm đầu, thỉnh thoảng mới có tiếng xe vọng vào, cả ngõ không gợn tí bụi than nào, tôi cứ thấy là lạ. Gần 80 tuổi rồi, từ lâu tôi đã nghĩ Hà Nội chỉ vắng lặng được ngày mồng Một tết thôi. Đợt này nghĩ về dịch bệnh cũng sợ, nhưng thấy vãn được cả tiếng ồn và khói bụi lại thấy vui” – bà Vinh nói vọng qua cửa xếp.
Chiều muộn, chỉ một bếp than tổ ong đầu ngõ Lương Sử đang đỏ lửa, nước trong cái ấm nhôm trên bếp đang reo. Tôi đứng khá lâu bên nhà máy nước nhìn chếch sang phía đối diện, cả đoạn ngõ khoảng hai chục mét chỉ một vuông cửa xếp được mở, bà cụ nhỏ bé ngồi trên chiếc ghế gỗ con con, tia nắng quái xuyên qua tán cây, rót xuống mái tóc bạc. Đã đi đi, lại lại cái ngõ này dễ đến nghìn lần, mà bây giờ, tôi mới thấy được hình ảnh như thực, như mơ ấy.
Vài âm báo điện thoại kéo tôi ra khỏi tia nắng trên mái tóc trắng màu thời gian, mấy người bạn trên facebook cập nhật trạng thái: “Hà Nội “tết Cô Vít”, trời rất trong”, “lâu lắm rồi mới nhìn thấy sông Hồng từ ban công”… kèm những biểu tượng cười híp mắt. Hình như, chỉ những ngày cả xã hội giãn cách vì COVID-19, những ngày người người, nhà nhà hạn chế đi lại, hạn chế mọi hoạt động, phố mới đủ sạch, đủ xanh để trả lại oxy không khói bụi và làm dịu lòng người.
Chưa bao giờ tôi được trò chuyện với tiến sĩ Hoàng Dương Tùng (Chủ tịch Mạng lưới không khí sạch Việt Nam) về môi trường trong bối cảnh phố xá Hà Nội xanh, sạch như lần này. Trong tĩnh lặng, ông Tùng trầm ngâm: “Đại dịch COVID-19 khiến chúng ta phải “tự vấn” nhiều điều, nhất là về những hành vi, cách cư xử của chúng ta với tự nhiên, với chính bầu không khí chúng ta đang thở”. Hà Nội, nhìn bằng mắt thường thì phố vẫn xanh, sạch như sáu ngày đầu thực hiện giãn cách xã hội thôi. Nhưng sáu ngày nay, số liệu từ các trạm quan trắc không khí tự động ở Hà Nội đều là những con số ở mức “kém”, “xấu” rồi.
Những câu hỏi ông Tùng thường xuyên nhận được trong những ngày này là vì sao các phương tiện vẫn hạn chế ra đường, các công trình vẫn ngưng hoạt động, mà chất lượng không khí của Hà Nội lại xấu đi; sắc “xanh” không còn trên PAM Air (ứng dụng theo dõi chỉ số chất lượng không khí) như những ngày đầu giãn cách nữa?
Có người lại hỏi, vậy thì Hà Nội ô nhiễm là do yếu tố địa hình và khí tượng đặc thù ư? Ông Tùng cười: “Người dân Hà Nội vừa là “thủ phạm”, vừa là “nạn nhân” của ô nhiễm không khí. Tất cả là do con người, chứ không thể đổ “lỗi” cho địa hình hay khí tượng. Ngoài nguồn khí thải tại chỗ, người dân Hà Nội còn phải hứng chịu các nguồn xả thải từ nơi khác, bởi ô nhiễm chưa bao giờ có biên giới cả”.
Ông mở điện thoại cho tôi xem hình ảnh quen thuộc: những ống xả thải lỉa chỉa trên nền trời, từng cột khói đen kịt thi nhau “thở” – “cách Hà Nội chỉ 30km thôi, là làng giấy Phong Khê quanh năm ô nhiễm. Hay mấy ngày nay báo chí đưa tin hàng trăm lò đốt rác ở Thái Bình hoạt động, nhiều lò hỏng, người ta chuyển sang đốt lộ thiên. Tôi chưa thấy nơi nào đốt rác thải vô tội vạ như thế” – ông Tùng thở dài…
Thoáng chốc, câu chuyện của chúng tôi “lạc” về đại dịch SARS năm 2003. Bấy giờ Hồng Kông là nơi có nhiều người thiệt mạng vì SARS nhất và đang phải hít thở bầu không khí ô nhiễm nhất. Nhưng sau đại dịch SARS, cả hệ thống của Hồng Kông đã thay đổi, từ chính quyền đến người dân.
Mười năm sau (2012), với tất cả nỗ lực quyết liệt của toàn bộ hệ thống, Hồng Kông được bình chọn là thành phố đáng sống.
Từ SARS nhìn về COVID-19 hôm nay, Chủ tịch Mạng lưới Không khí sạch Việt Nam so sánh: Việt Nam, tỷ lệ người nhiễm COVID-19 so với thế giới là con số rất nhỏ, thành công của Việt Nam được thế giới ghi nhận là nhờ chúng ta kiểm soát chặt ngay từ đầu. Không khí cũng sẽ không ô nhiễm đến mức nguy hại đến sức khỏe con người nếu chúng ta kiểm soát tốt như đã và đang kiểm soát dịch bệnh.
Ông thẳng thắn: “COVID-19 cho chúng ta nhiều bài học. Đơn giản nhất, nếu các hành vi xả thải, đầu độc môi trường cũng được xử lý mạnh mẽ, kiên quyết, kịp thời như những hành vi không tuân thủ các quy định phòng ngừa dịch bệnh (như không đeo khẩu trang, tung tin sai sự thật); các phương tiện thông tin đại chúng liên tục lên án mạnh mẽ các vi phạm về môi trường như lên án các vi phạm phòng ngừa dịch bệnh; thì tôi tin, nhiều người, nhiều đơn vị sẽ không dám tái diễn việc đầu độc môi trường nữa”.
Những ngày cuối tháng Ba, các vệ tinh của Cơ quan Không gian Hoa Kỳ (NASA) cũng như Cơ quan Vũ trụ châu Âu (ESA) đã ghi nhận và công bố sự sụt giảm ô nhiễm không khí ở Trung Quốc, Ý, Tây Ban Nha, Pháp. Theo ESA, ô nhiễm không khí từ nitơ dioxide đã giảm khoảng 40% trong thời điểm các khu vực này tiến hành phong tỏa trên diện rộng để hạn chế sự lây lan của virus SARS-CoV-2.
Còn tại Trung Quốc, riêng việc hạn chế di chuyển đã góp phần giảm 25% lượng khí thải carbon dioxide trong bốn tuần, kể từ cuối tháng Một, so với cùng kỳ năm 2023.
Một buổi sáng trong những ngày “giãn cách” ấy, khói bụi không còn nữa, trời trong ngần, thình lình, từ ban công nhà mình, Tam Đảo và Ba Vì hiện lên xanh rì mơ mộng vô cùng khiến tôi thảng thốt. Mẹ tự nhiên đang dần lấy lại những thứ thuộc về mình. Từ thảm họa môi trường, cho đến biến đổi khí hậu… Và đại dịch COVID-19, nói cho cùng cũng là cách Người lên tiếng với lũ người chúng ta mà thôi.
Hà Nội có nhiều đặc sản, điều đó chẳng cần phải đôi co với lại lý sự. Hồi cuối tháng Hai, thủ đô của chúng ta lại có thêm một đặc sản mới: bụi mịn. Lại là “kỷ lục Guiness” về môi trường do Tổ chức IQAir công bố nữa mới “oách”. Và có lẽ, sống lâu trong… bụi mịn nên người dân Hà Nội cũng quen với cái “mịn màng” đó chăng? Bỗng một ngày, cả thành phố bị đặt vào tình trạng “lockdown” (chịu quản thúc) vì COVID-19, từ ban công nhà mình, nhìn thấy dãy núi Tam Đảo cách đó 70km, lại khiến tôi cảm thấy “choáng váng”, lại có cái gì đó… hình như là không quen.
Cơn choáng váng ấy ập đến khi tôi đang quay cuồng với bao dự định và kế hoạch cần thực hiện. Nào là hoàn thiện Kiều (kịch bản: Đỗ Trí Hùng), cùng lúc bắt đầu casting, tập vở Chợ đời (kịch bản: Lê Quý Dương) để tháng 10/2023 ra mắt. Nào là tiếp tục vở Bạch đàn liễu (kịch bản: Xuân Trình) mà LucTeam mới ra mắt trong hội thảo khoa học về nhà văn Xuân Trình (cuối tháng 11/2023) và diễn được mấy buổi (bán vé) để sau Tết ra mắt rộng rãi khán giả thủ đô. Thế rồi, dịch bệnh bùng phát, nhanh chóng lan ra toàn cầu… Thủ tướng kêu gọi thực hiện nghiêm giãn cách xã hội. Tất cả phải dừng lại.
Mà cả xã hội thế, mình có muốn khác cũng không được!
Thế nhưng, cảm giác bỡ ngỡ từ một nhịp sống mới với tiết tấu chậm rãi, nhẹ nhàng trong thời gian “giãn cách”, lại làm tôi háo hức. Không phải tất bật dậy sớm thức khuya. Thói quen ăn sáng, cà phê ngoài đường cũng biến mất. Thay vào đó, tự tay chuẩn bị bữa sáng và cà phê, rồi ngồi ngắm đất trời để rồi giật mình phát hiện ra: cả thế giới đang… nằm nhà giống mình. Cả thế giới đang… sống chậm như mình. Và rất có cảm giác của “và nơi đây bình minh yên tĩnh” – tựa một tiểu thuyết của nhà văn Boris Vasilyev.
Ảnh: Khôi Trần
Từ cửa sổ nhìn ra bên ngoài, ngã tư ngày thường đông người và xe cộ qua lại tấp nập, thậm chí có những hôm tắc nghẽn, còi xe inh ỏi; thì nay, ngày giãn cách xã hội, lại bình yên đến lạ kỳ. Đường phố thông thoáng, lác đác người và xe cộ. Và nếu trước đây, lắm lúc, chỉ muốn “nổ tai” với các loại âm thanh từ cưa đá, khoan bê tông, xe công nông chở vật liệu… thì nay là tiếng gió, tiếng chim, tiếng ông bố trẻ ru con cho vợ nấu cơm. Cuộc sống những ngày “giãn cách” yên bình lãng mạn như một bài thơ.
Cũng một buổi sáng trong những ngày “giãn cách” ấy, tôi tình cờ nhận được một món quà như từ trên trời đưa đến. Khói bụi không còn nữa, trời trong ngần, thình lình, từ ban công nhà mình, Tam Đảo và Ba Vì hiện lên xanh rì mơ mộng vô cùng khiến tôi thảng thốt.
Sao không thảng thốt cho được? Ở cái thành phố quanh năm chỉ có mây mù vì bụi mịn che phủ nhà với nhà, người với người đó, lâu lắm rồi, cái dãy núi Tam Đảo cách Hà Nội 70km đó, lại sừng sững trong mắt của kẻ đứng ở Hồ Tây. Người ta vẫn nói, Hà Nội đẹp bởi quanh là núi, là sông hồ, sơn thủy hữu tình. Nhưng tôi tự hỏi, bao lâu rồi, người Hà Nội không còn thấy được non xanh từ trung tâm thành phố?
Mà đâu chỉ Hà Nội của chúng ta, mấy hôm trước, tôi đọc được một thông tin nói rằng, sau nhiều thập niên, người dân ở miền Bắc Ấn Độ có thể nhìn thấy dãy Himalaya huyền thoại, thậm chí từ khoảng cách 200km nhờ lệnh giới nghiêm 21 ngày. Chưa khi nào con người với núi (hay phổ quát là con người với tự nhiên) lại gần nhau đến thế. Người Ấn Độ hân hoan như đứa con lâu ngày trở về với “Mẹ”, đua nhau chụp hình “check in” từ mọi điểm nhìn.
Và chắc chắn, không chỉ Hà Nội, không chỉ miền Bắc Ấn Độ, ở nhiều nơi trên thế giới, đặc biệt là những thành phố ô nhiễm nhất, loài người đang sống trong một thời khắc “có một không hai” của lịch sử: được ngắm nhìn thiên nhiên gần như trong suốt.
Từ Hồ Tây, nhìn thấy núi Tam Đảo cách Hà Nội 70km trong những ngày giãn cách xã hội
Thế mới thấy, dịch bệnh làm cho thế giới đảo điên, nhưng bình tĩnh và suy nghĩ nghiêm túc thì, hình như Mẹ thiên nhiên đang sắp xếp lại trật tự, đưa loài người sống chậm hơn, có ý thức hơn và quý trọng cuộc sống hơn. Và ngay lúc này, ở nhà cách ly, cũng là góp cho ngày mai, màu xanh xa mờ kia không tắt, để phố không tự dưng vắng đi một người vô hình, vô danh lỡ ra đi vì bạo bệnh từ môi trường.
Mẹ tự nhiên đang dần lấy lại những thứ thuộc về mình. Từ thảm họa môi trường, cho đến biến đổi khí hậu… Và đại dịch COVID-19, nói cho cùng cũng là cách Người lên tiếng với lũ người chúng ta mà thôi.
Trong phút chốc, một Tam Đảo cách tôi 70km lại sừng sững trước mặt, đã khai ngộ cho tôi thấy, quý hơn cả tiền bạc, là tính mạng, là phút thảnh thơi khi biết mình đang đứng hay rơi. Tạ ơn một “view” đẹp, đến trong một buổi sáng tình cờ, đã kéo tôi về một tâm tưởng khác, để rồi định hình một lối đi.
Hãy nhớ và quý trọng thời khắc đặc biệt này. Đời sống không phải bạo tàn hết thảy. Nó chỉ thịnh nộ khi mình bạc ác, vô ơn và ngay cả khi nó làm giông sét, cái chớp sáng xanh kia cũng vẽ nên đường chân trời. Hãy nhìn sâu vào đó, sẽ thấy một lối đi ấm áp, bình yên khi cơn giông qua. Hãy yêu mầm xanh, yêu chính mình không phải bằng bạc tiền, khoái lạc, mà chỉ cần một phút thảnh thơi thật yên để nhận dạng đời sống, nhận dạng bản thân, có khi chỉ cần hơi thở trong lành, thật nhẹ của mình cũng khiến người bên cạnh bớt đi mệt mỏi.
Đạo diễn Trần Lực, Ngọc Minh Tâm Ảnh: Uông Ngọc
Kỹ thuật: Ngô Tới
Top Hình Ảnh Gà Chọi Đẹp Nhất Top Hình Ảnh Gà Chọi Đẹp Nhất
Hình ảnh gà chọi nổi tiếng tại Việt Nam
Tại Việt Nam thú vui chơi đá gà đã có từ lâu đời và đến nay vẫn được đông đảo mọi người yêu thích. Có rất nhiều con gà chọi được đánh giá cao, tuy nhiên đây chính là 5 con gà chọi đẹp nhất và nổi tiếng nhất.
Xám Thần là cái tên có chiến tích vô cùng vang dội trong giới chọi gà Việt Nam. Mỗi khi Xám Thần xuất hiện nó liền trở thành đối thủ đáng gờm nhất của bất cứ chiến kê nào. Thông thường, các trận đấu nó tham gia đều giành được chiến thắng vang dội. Chủ nhân của nó đã vào tận Nha Trang để chọn gà và luyện nó thành chú gà tài giỏi, mang về hàng tỷ đồng tiền thưởng.
Nằm trong top những chú gà đẹp và đã giỏi nhất tại Việt nam. Xám bất trị đã lập được nhiều thành tích khủng trước các đối thủ và chứng minh bản lĩnh đáng gờm của mình. Với lối đánh hiểm hóc, có khả năng giấu đòn tốt, ra đòn nhanh, Xám bất trị có thể hạ bất cứ đối thủ nào.
Với thành tích không thua kém Xám bất trị, Xám Messi cũng được xếp vào top những chú gà chọi được yêu thích nhất. Không chỉ sở hữu ngoại hình đẹp, Xám Messi còn có lối đánh hay toàn diện, sẵn sàng hạ gục bất cứ đối thủ nào.
Gà Ô Taxi nổi tiếng với những cú đá trời giáng, khiến đối thủ không kịp trở tay và nhanh chóng bị hạ gục. Chính vì vậy nó được đánh giá là một trong những chú gà chọi hay nhất.
Hình ảnh giống gà chọi nổi tiếng thế giớiRất nhiều nước trên thế giới vẫn lưu giữ văn hóa chơi gà chọi. Theo đó, cũng có rất nhiều giống gà chọi đẹp và có khả năng tốt được các sư kê công nhận.
Khám phá khu vực mua bán gà chọi Hà Nội
Posted in Tagged CÁC LOẠI GÀ CHỌI hình ảnh gà chọi, Hình ảnh gà chọi nổi tiếng tại Việt Nam, Hình ảnh giống gà chọi nổi tiếng thế giới
Mùa Đông Hà Nội Ăn Gì Ngon? 5 Món Ngon Hấp Dẫn Trong Mùa Đông
Mùa đông Hà Nội ăn gì ngon? Mùa đông Hà Nội nên ăn gì?
Mùa đông ở Hà Nội ăn gì ngon? Mùa đông Hà Nội nên ăn gì? Là 2 trong số rất nhiều câu hỏi mà mọi người băn khoăn khi Hà Nội bắt đầu se se lạnh, hay của những du khách phương xa đến Hà Nội vào đúng thời tiết mùa đông. Đừng lo lắng, ngay bây giờ chúng ta sẽ cùng nhau trải nghiệm một vòng ẩm thực Hà Nội.
Món ngon Hà Nội vào mùa đông nhiều không kể xiết như: phở bò, bánh đúc nóng, cháo trai, quẩy rán, chè sắn,… Tất cả những món ăn ấy là những món đặc trưng tinh hoa ẩm thực thủ đô. Chỉ cần nhắc đến tên thôi là tưởng tượng đến khói nghi ngút, mùi thơm nức mũi, xì xụp một món nóng vào những ngày rét buốt dưới 10 độ thì không có gì có thể sánh bằng sự tuyệt vời ấy.
5 Món ăn hấp dẫn trong mùa đông Hà Nội Phở bò xào lănMón đầu tiên phải kể đến chắc chắn phải là Phở, món ăn không chỉ nổi tiếng ở Hà Nội mà là toàn thế giới, từ Phở đã trở thành 1 danh từ riêng trong từ điển Oxford. Phở ở Hà Nội đặc biệt ở chỗ là có rất nhiều loại như: phở nước, phở trộn, phở xào, phở cuốn, sốt vang. Chỉ riêng phở nước thôi cũng đã có trên 4 loại: phở bò xào lăn, phở gân bò, phở tái chín, phở gà đùi,…
Món phở mà bạn nhất định phải ăn khi Hà Nội vào mùa đông là phở bò xào lăn. Nước lèo được hầm từ xương bò trong vòng 5 tiếng với nhiều loại gia vị như quế, hồi, hành tây đã nướng qua trên bếp than, gia vị, nước mắm,…tất cả hòa quyện với nhau tạo nên một hương vị không thể nào quên. Không quá khi nói nước lèo là linh hồn của các món nước.
Thịt bò được tuyển chọn loại tươi ngon nhất, thái mỏng, ướp loại gia vị độc quyền, mỗi quán sẽ có loại gia vị khác nhau tạo nên hương vị riêng biệt, không trùng lặp với quán khác. Sau đó thịt bò được xào trên lửa lớn, đảo nhanh tay để thịt bò không bị dai. Cuối cùng là hành, ngò, mùi tàu, hung cho thái nhỏ. Một bát phở nóng hổi với bánh phở tươi, thịt bò mềm, nước dùng đậm đà và sự nhiệt tình của chủ quán là đủ cho một trải nghiệm tuyệt vời cho một bữa.
Những hàng phở nổi tiếng:
Phở gia truyền Bát Đàn: 49 Bát Đàn, quận Hoàn Kiếm, Hà Nội.
Phở Thìn: 13 Lò Đúc, quận Hai Bà Trưng, Hà Nội.
Phở Mặn: Gầm Cầu Hàng Giấy, quận Hoàn Kiếm, Hà Nội.
Bánh đúc nóngNếu như món phở kể trên có ở mọi tỉnh thành ở Việt Nam thì món bánh đúc nóng nhất định chỉ có duy nhất ở Hà Nội. Món này thường là món ăn chơi, tầm 3 – 4 giờ chiều, lót dạ nhẹ nhàng trước khi tan làm
Bánh đúc dẻo, sánh, quyện với thịt heo bằm được tẩm ướp kỹ càng xào cùng mộc nhĩ, nấm hương, nước mắm được chan ngập bát với vị chua chua, ngọt ngọt rất đặc biệt, cuối cùng rau mùi, hành tím phi vàng ruộm rắc lên trên cùng. Khi bụng đang réo ầm ầm thì món bánh đúc nóng là lựa chọn số một vào mùa đông.
Một số quán bánh đúc nóng nổi tiếng ở Hà Nội:
Bánh đúc nóng Ngọc Hân: 8 ngõ 8B Ngọc Hân, Hai Bà Trưng, Hà Nội
Bánh đúc Trung Tự: 116C2 Trung Tự, Đống Đa, Hà Nội
Bánh đúc nóng Thuỵ Khuê: Ngõ 29, Thụy Khuê, Ba Đình, Hà Nội
Quẩy ránCác bạn nghe có vẻ hơi lạ đúng không? Vì bình thường ăn quẩy thường với các món nước như phở, bún, miến, bánh đa chứ ai lại ăn quẩy rán không bao giờ! Điều làm nên sự độc đáo của ẩm thực Hà Nội là biến tấu đa dạng từ những món ăn dân dã.
Khi thời tiết chuyển đông thì những món chiên, rán được người Hà Nội cực kỳ ưa chuộng. Nguyên liệu của quẩy rất đơn giản, chỉ có bột mì với bột nở nhưng thành quả sau khi được chiên ngập dầu thì xuất sắc. Những món ngon mùa đông Hà Nội không thể bỏ qua quẩy rán. Giữa đất trời se lạnh, còn gì tuyệt vời hơn khi được thưởng thức những chiếc quẩy rán nóng hổi.
Chiếc quẩy vàng đều, bắt mắt bên ngoài giòn sụm nhưng bên trong lại mềm, thơm phức được chấm cùng với nước chấm hơi có vi chua chua của dấm và quất, vị ngọt của đường, vị đậm đà dậy mùi của nước mắm cốt loại ngon, thêm một ít đu đủ và cà rốt trộn là hết sẩy. Quẩy tuy được rán ngập dầu nhưng chấm cùng nước chấm chua chua ngọt ngọt nên không hề bị ngán, ăn một cái rồi muốn ăn cái thứ hai, không ngừng được.
Bạn có thể tham khảo các địa chỉ sau:
Quẩy nóng: 73 Hàng Bông, quận Hoàn Kiếm, Hà Nội.
Quẩy nóng: 69 Phó Đức Chính, quận Ba Đình, Hà Nội.
Quẩy nóng: 109 Tạ Quang Bửu, quận Hai Bà Trưng, Hà Nội.
Cháo traiTiếp theo, chúng ta cùng khám phá thêm một món ăn mà cả người lớn, trẻ em hay người cao tuổi đều ưa chuộng khi Hà Nội bước vào mùa đông. Cháo trai ở Hà Nội là dạng bột, chứ không phải dạng hạt, hạt gạo trước khi xay nhỏ thì đã được rang thơm. Thịt trai được sơ chế sạch để khi khách ăn không bị sạn, sau đó băm nhỏ rồi xào săn lên trước khi nấu cùng với cháo.
Tinh túy của các món ăn thủ đô là với mỗi loại món ăn khác nhau thì sẽ ăn kèm với các loại rau sống khác nhau. Và với món cháo trai này thì đó chính là rau răm, nếu thiếu rau răm thì mùi vị cháo chai sẽ không còn ấn tượng nữa.
Cháo trai: khu tập thể Nghĩa Tân, quận Cầu Giấy, Hà Nội.
Cháo trai: 1 Vũ Ngọc Phan, quận Đống Đa, Hà Nội.
Cháo trai: 101 E1 Thanh Xuân Bắc, quận Thanh Xuân, Hà Nội.
Chè sắnChè sắn là món chè chỉ xuất hiện vào mùa đông, vào các mùa khác ở Hà Nội bạn sẽ rất khó để tìm một cửa hàng bán chè sắn. Trời lạnh lạnh, một bát chè sẵn sẽ giúp người bạn ấm bụng ngay.
Nhìn thấy nồi chè sánh vàng, những miếng sắn được cắt vuông đều, dẻo quyện vào nhau là đã đủ khiến ta ngây ngất. Muốn nấu chè sắn ngon thì sắn phải dẻo, nấu cùng nước gừng, thêm chút dừa tươi nạo sợi. Chắc chắn món chè sắn này sẽ để lại ấn tượng khó phai cho những thực khách lần đầu tiên thưởng thức.
Chè sắn nóng ngon:
75 Trần Xuân Soạn, Hai Bà Trưng, Hà Nội
39 Lý Quốc Sư, Hoàn Kiếm, Hà Nội
Sẽ có rất nhiều đáp án cho câu hỏi “Mùa đông Hà Nội ăn gì ngon”. Ẩm thực Hà Nội khi vào đông vô cùng đa dạng và phong phú, để ăn hết những món ngon ấy có thể ta sẽ mất cả tuần, chỉ ăn và ăn. Tin tôi đi chúng sẽ không khiến bạn thất vọng đâu, vì món nào cũng ngon, cũng đặc biệt theo một cách riêng, không lẫn đi đâu được với giá cũng rất “dân dã”, chỉ từ 20k – 70k. Thủ đô của chúng ta đặc biệt như thế đấy!
Cập nhật thông tin chi tiết về Hình Ảnh Mùa Thu Hà Nội trên website Raffles-design.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!